NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
MẦM 4
Thơ :
Cô và mẹ
Buổi sáng bé chào mẹ
Chạy đến ôm cổ cô
Buổi chiều bé chào cô
Rồi sà vào lòng mẹ
Mặt trời mọc rồi lặn
Trên đôi chân lon ton
Hai chân trời của con
Là mẹ và cô giáo.
Giờ ngủ
Vào giường đi ngủ
Không nghịch đồ chơi
Không gọi bạn ơi
Không cười khúc khích
Không ai tinh nghịch
Giơ chân giơ tay
Phải nằm cho ngay
Mắt thì mhắm lại.
Bài Hát:
Cá vàng bơi
Hai vây xinh xinh
Cá vàng bơi trong bể nước
Ngoi lên lặn xuống
Cá vàng múa tung tăng.
Hai vây xinh xinh
Sao mà bơi nhanh thế
Cá vàng thấy bọ gậy
Nên đuổi theo rất nhanh
Cá vàng bắt bọ gậy
Cho nước thêm sạch trong
Đồng Dao:
Con chim hay hót
Con chim hay hót
Nó hót cành đa
Nó ra cành trúc
Nó rúc cành tre
Nó hót le te
Nó hót la ta
Nó bay vô nhà
Nó ra ruộng lúa
Nó múa nó chơi
Chim ơi, chim ơi!
Nghe kể chuyện:
GÀ TRỐNG VÀ VỊT BẦU
Gà Trống và Vịt Bầu là đôi bạn rất thân. Gà Trống tính tình kiêu căng, còn Vịt Bầu thì hiền lành, ngoan ngoãnvà tốt bụng.
Một hôm, hai bạn xin phép bố mẹ rủ nhau đi chơi. Bố mẹ của hai bạn dặn rằng: “Các con đi chơi hoặc đi đâu, muốn làm một việc gì đó thì phải suy nghĩ thật kỹ rồi mới làm nhé!”
Hai bạn vừa đi vừa trò chuyện ríu rít. Đến một khúc sông rộng, Vịt Bầu bảo Gà Trống:
- Gà Trống ơi! Phía bên kia sông cảnh đẹp lắm!
Gà Trống nhìn thoáng qua rồi nói với Vịt Bầu:
- Ừ nhỉ! Chúng mình sang bên kia sông chơi đi!
Vịt Bầu nghe Gà Trống nói, chợt nhớ lời mẹ dặn liền suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
- Không được đâu Gà Trống ơi! Khúc sông rộng như thế này, mình thì bơi được, còn bạn thì biết làm sao? Bạn không nhớ lời bố mẹ dặn à?
Vịt Bầu vừa nói dứt lời thì Gà Trống đáp ngay:
- Ôi dào! Cậu biết bơi thì bơi, còn mình biết bay thì bay chứ sao! Bởi vì mình có cánh mà.
Vịt Bầu chưa kịp ngăn bạn thì Gà Trống đã vỗ cánh bay vèo. Nhưng đến giữa sông, Gà Trống nhìn xuống dòng nước đang chảy, chóng mặt và mỏi cánh quá không thể bay được nữa. Gà Trống bị rơi tõm xuống sông. Gà Trống kêu thất thanh:
- Cứu mình với Vịt Bầu ơi! Cứu mình với!…
Vịt Bầu vội bơi ra giữa dòng để cứu Gà Trống. Nhưng Gà Trống vừa to, vừa uống một bụng nước đầy nên Vịt Bầu chẳng làm sao đưa Gà Trống lên bờ được. Cũng may lúc đó bác Ngỗng Nâu bơi tới và đưa Gà Trống lên bờ. Được Vịt Bầu và bác Ngỗng Nâu cứu sống, Gà Trống ân hận lắm.
Từ đó, Gà Trống bỏ được tính kiêu căng và luôn nhớ lời bố mẹ dặn.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
MẦM 3
Thơ :
CÂY DÂY LEO
Cây dây leo
Bé tí teo
Ở trong nhà
Lại bò ra
Ngoài cửa sổ
Và nghển cổ
Lên trời cao
Hỏi vì sao?
Cây trả lời:
Ra ngoài trời
Cho dễ thở
Tắm nắng gió
Gội mưa rào
Cây mới cao
Hoa mới đẹp.
Bài Hát:
CẢ NHÀ THƯƠNG NHAU
Ba thương con vì con giống mẹ
Mẹ thương con vì con giống ba
Cả nhà ta cùng thương yêu nhau
Xa là nhớ gần nhau là cười
Ba thương con vì con giống mẹ
Mẹ thương con vì con giống ba
Cả nhà ta cùng thương yêu nhau
Xa là nhớ gần nhau là cười.
ĐÀN VỊT CON
Đàn vịt con ra bờ ao
Nối đuôi theo chân mẹ.
Đàn vịt con nhớ nhé
Chớ có rẽ ngang nhớ đi thẳng hàng
Chớ có rẽ ngang nhớ đi thẳng hàng.
CÔ VÀ MẸ
Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường
cô giáo như mẹ hiền
Cô và mẹ là hai cô giáo
mẹ và cô ý hai mẹ hiền
Đồng Dao:
LỘN CẦU VỒNG
Lộn cầu vồng
Nước trong nước chảy
Có cô mười bảy
Có chú mười ba
Hai chị em ta
Cùng lộn cầu vồng.
DUNG DĂNG DUNG DẺ
Dắt trẻ đi chơi
Đến cổng nhà trời
Lạy cậu lạy mợ
Cho cháu về quê
Cho dê đi học
Cho cóc ở nhà
Cho gà bới bếp
Xì xà xì xụp
Ngồi thụp xuống đây.
Nghe kể chuyện:
NHỔ CỦ CẢI
Ngày xửa, ngày xưa có hai ông bà già và một cô cháu gái sống trong ngôi nhà bằng gỗ bên cạnh mảnh vườn xinh xắn. Trong nhà còn có một con Chó, một con Mèo và một chú Chuột nhắt.
Vào mùa thu, ông già mang về một cây củ cải nhỏ và trồng trong vườn. Ngày ngày, ông ra sức chăm chút cho cây. Sáng nào ông cũng cho cây cải uống một gáo nước. Chiều nào ông cũng bắt sâu, nhổ cỏ cho cây. Cây cải cũng không phụ lòng tốt của ông, nó lớn nhanh như thổi. Chẳng bao lâu nó đã trở thành một cây cải khổng lồ, to chưa từng thấy.
Một buổi sáng, ông già ra vườn định nhổ củ cải về cho bà cháu và cháu gái. Ông nhổ mãi, nhổ mãi mà cây cải vẫn không hề nhúc nhích.Ông gọi bà già:
- Bà nó ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhỏ củ cải!
Bà già chạy ra túm áo ông, ông nắm cây cải nhổ mãi, nhổ mãi vẫn không được. Bà già gọi cháu gái:
- Cháu gái ơi! Cháu gái ơi! Lại đây giúp ông bà nhổ củ cải với nào!
Cháu gái liền chạy lại kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải nhổ mãi, nhổ mãi chẳng ăn thua gì. Cháu gái gọi Chó con:
- Chó con ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải nào!
Chó con chạy lại ngậm lấy bím tóc của cháu gái. Cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Kéo mãi, nhổ mãi mà cây cải vẫn trơ trơ. Chó con gọi mèo con:
- Mèo con ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!
Mèo con chạy lại cắn đuôi Chó con, Chó con ngậm bím tóc cháu gái, cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Kéo mãi, nhổ mãi mà cây cải vẫn ì ra. Mèo con gọi Chuột nhắt:
- Chuột nhắt ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!
Chuột nhắt chạy lại bậm đuôi Mèo, Mèo cắn đuôi Chó, Chó ngậm bím tóc cháu gái, cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Một, hai, ba… Cây cải gan lì đã bị kéo lên khỏi mặt đất.
Tất cả sung sướng, nhảy múa quanh cây cải:
- “Nhổ cải lên! Nhổ cải lên! Ái chà chà! Ái chà chà! Lên được rồi!”
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
MẦM 2
Thơ :
GIÚP MẸ
Hôm nay chủ nhật
Được nghỉ ở nhà
Em giúp mẹ cha
Nhặt rau quét dọn.
Áo quần xếp gọn
Dỗ bé cùng chơi
Cha mẹ vui cười
Khen con ngoan quá
BÉ NGOAN
Bàn tay nhỏ nhắn
Phe phẩy quạt nan
Quạt cho bà ngủ
Bé thật là ngoan.
Bài Hát:
CÁ VÀNG BƠI
Hai vây xinh xinh, cá vàng bơi trong bể nước
Ngoi lên lặn xuống, cá vàng múa tung tăng
Hai vây xinh xinh, sao mà bơi nhanh thế
Cá vàng bắt bò gậy, nên đuổi theo rất nhanh
Cá vàng bắt bọ gậy, cho nước thêm sạch trong.
CÔ VÀ MẸ
Lúc ở nhà, mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường, cô giáo như mẹ hiền
Cô và mẹ là hai cô giáo
Mẹ và cô ấy hai mẹ hiền
CẢ NHÀ THƯƠNG NHAU
Ba thương con, vì con giống mẹ
Mẹ thương con, vì con giống ba
Cả nhà ta, cùng thương yêu nhau
Xa là nhớ gần nhau là cười
Đồng Dao:
DUNG DĂNG DUNG DẺ
Dung dăng dung dẻ
Dắt trẻ đi chơi
Đến cổng nhà trời
Lạy cậu lạy mợ
Cho cháu về quê
Cho dê đi học
Cho cóc ở nhà
Cho gà bới bếp
Xì xì xì xụp
Ngồi thụp xuống đây
Nghe kể chuyện:
CHÚ GẤU CON NGOAN
Bác Voi tới nhà Gấu con chơi và tặng Gấu con một rổ lê thơm. Gấu con mừng lắm và không quên cám ơn bác Voi.
Gấu con chọn quả lê to nhất mang đến cho ông nội. Ông nội rất vui, xoa đầu Gấu con và bảo:
– Gấu con thật ngoan, đáng yêu nhất nhà!
Gấu con mang quả lê to thứ nhì đưa cho mẹ. Mẹ cũng rất vui, ôm hôn Gấu con và bảo:
– Gấu con của mẹ thật ngoan, mẹ thương nhất nhà!
Gấu con lại chọn quả lê to thứ ba mang đến cho Gấu em. Gấu em thích quá, ôm lấy quả lê, cười khúc khích. Gấu con thấy Gấu em vui cũng vui theo.
Thế là hai anh em Gấu con vừa cười vừa lăn khắp nhà.
GẤU CON CHIA QUÀ
Cây táo nhà Gấu rất sai quả và ăn thì ngọt lừ.Sáng nào Gấu Con cũng đòi ăn táo, nhưng mẹ hái bao nhiêu Gấu Con cũng chê ít. Một hôm gấu mẹ hỏi:
– Thế con muốn mẹ hái cho con bao nhiêu quả táo nào?
– Dạ… Con muốn mẹ hái cho con thật nhiều ạ!
– Thật nhiều là bao nhiêu chứ? Gấu Mẹ hỏi lại
– Nhiều…là…là…
Mẹ Gấu cười nói:
– Con của mẹ không biết đếm.Từ nay con phải học đếm đến bao nhiêu mẹ sẽ hái cho con chừng ấy quả táo nhé.
Gấu Con vâng lời và tìm đến nhà thầy Hươu để học đếm.
Hôm đầu Gấu biết đếm đến “Một”, mẹ Gấu cho Gấu mỗi một quả táo.Thấy ít quá Gấu Con định đòi thêm nhưng nhớ lời mẹ dặn nên lại thôi và lẳng lặng ôm sách đi học.
Hôm sau Gấu biết đếm đến “Hai” nên được mẹ cho hai quả táo.Nhưng, những ngày tiếp theo, cậu ta biết đếm đến “ Năm’, đến “Mười” nên được mẹ cho rất nhiều táo.Gấu Con rất khoái chí và càng chăm học hơn.
Năm mới đã đến. Mẹ Gấu muốn làm một bữa liên hoan, Gấu Con lanh chanh đòi đi chợ mua quà. Mẹ Gấu đưa tiền cho con rồi dặn:
– Con ra chợ mua hoa quả. Nhớ đếm cho đủ người trong nhà kẻo mua thiếu đấy.
Gấu Con “Vâng ạ” rồi đếm đi đếm lại từng người trong gia đình, xong mới xách giỏ đi chợ. Một lát sau, cậu ta khệ nệ bê giỏ về
Gấu Bố bảo.
– Bây giờ, con hãy chia quà cho từng người đi.
Gấu Con chỉ chờ có thế, vội bưng đĩa hoa quả bằng hai tay mời bố, mẹ, mời cả hai em nhỏ. Ơ kìa, thế phần của Gấu Con đâu? Nhìn Gấu Con lúng túng, Gấu Mẹ cũng phì cười, rồi hỏi:
– Con đếm như thế nào mà lại thiếu?
– Con đã đếm đi đếm lại từng người rồi mà
– Gấu Mẹ bảo Gấu Con đếm lại: Mẹ là một, bố là hai, em trai là ba, em gái là bốn, đấy, đủ cả mà
Nghe Gấu Con nói cả nhà cười rộ lên. Gấu Bố bảo:
– Con của bố đếm giỏi thật, đến nỗi quên cả mình cơ mà.
– À…ra thế, Gấu Con gãi đầu xấu hổ.
Gấu Bố vui vẻ nói: Chia quà đủ cho mọi người mà chỉ quên phần mình thì con sẽ chẳng mất phần đâu.
Nói rồi, bố mẹ Gấu dồn hết kẹo, hoa quả vào chung một đĩa, mời cả nhà cùng ăn.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
MẦM 1
Thơ :
Bàn tay cô giáo
Bàn tay cô giáo
Tết tóc cho em
Về nhà mẹ khen
Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo
Vá áo cho em
Như tay chị cả
Như tay mẹ hiền.
Đôi mắt của em
Đôi mắt xinh xinh
Đôi mắt tròn tròn
Giúp em nhìn thấy
Mọi vật xung quanh
Em yêu em quý
Đôi mắt xinh xinh
Giữ cho đôi mắt
Ngày càng sáng hơn
Cầu vồng
Mưa rào vừa tạnh
Có cái cầu vòng
Ai vẽ cong cong
Tô màu rực rỡ:
Tím, xanh, vàng, đỏ..
Ồ! Hai cái cơ
Cái rõ, cái mờ
Ai tài thế nhỉ?
Bài Hát:
CÁI MŨI
(Lời Việt: Lê Đức – Thu Hiền)
Nào bạn ơi ra đây ta xem một cái mũi.
Nào bạn ơi ra đây xem tôi phình cái mũi.
Thở làm sao cho cái mũi đó,
Lớn nhanh như quả bóng tròn.
Là nơi đó có gió bay qua.
Đúng mũi rồi.
RỬA MẶT NHƯ MÈO
(Hàn Ngọc Bích)
Leo leo rửa mặt như mèo
Xấu xấu lắm chẳng được mẹ yêu
Khăn mặt đâu mà ngồi liếp láp
Đau mắt rồi lại khóc meo meo.
ĐI HỌC VỀ
Đi học về, là đi học về
Em vào nhà em chào cha mẹ
Cha em khen rằng con rất ngoan
Mẹ âu yếm hôn đôi má em!
CÔ GIÁO EM
Cô giáo em, người xinh xinh, cô hay cười, mắt cô long lanh .
Cô rất yêu dòng kênh xanh, uốn quanh cánh đồng thơm mùa lúa mới
Em yêu cô, em yêu ruộng đồng có đàn sáo bay.
Cô vẫn dạy là quê hương em đó, suốt đời em yêu.
Nghe kể chuyện:
MỖI NGƯỜI MỖI VIỆC
Trong một gia đình hạnh phúc nọ có anh chị em. Họ sống với nhau vui vẻ, đầm ấm. Nhưng rồi một hôm họ cãi nhau xem ai làm việc nhiều nhất.
Mắt nói : Tôi suốt ngày phải nhìn.
Tai nói : Tôi suốt ngày phải nghe
Mũi nói : Tôi suốt ngày phải ngửi
Tay nói : Tôi vẽ, tôi giặt, tôi quét nhà…
Chân nói : Tôi đi, tôi chạy, tôi nhảy…
Và tất cả cùng kêu lên :
Mồm không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và uống ! Mồm nghe vậy buồn lắm nó quyết định không ăn, uống gì nữa và bỏ đi nằm, im lặng.
Hết một ngày cả nhà ai cũng mệt và buồn. Mắt nói : Không biết vì sao tôi mệt không muốn nhìn nữa. Tai cũng nói : Tôi chẳng muốn nghe. Chân uể oải kêu lên : Tôi cũng không chạy được nữa.
Lúc ấy mọi người mới sực nhớ mồm không ăn, mệt lả, đang nằm ngủ, im lặng. Chúng chợt nhớ đến cuộc cãi vã hôm trước, tất cả cùng nhau đi gọi mồm dậy và mang thức ăn đến :
– Thôi cậu ăn đi, cậu uống đi. Bọn mình xin lỗi cậu.
Bấy giờ mồm mới chịu ăn. Sau khi mồm ăn uống, tất cả cảm thấy khỏe hẳn lên, tất cả vui vẻ, cười đùa.
Từ đó trở đi chúng sống với nhau thân ái và hòa thuận và ai ai cũng vui vẻ làm việc.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
LÁ 2
Thơ :
CÔ GIÁO CỦA EM
Cô dạy em xếp hàng
Bạn sau nhường bạn trước
Cùng nhau đi đều bước
Ngay ngắn và ngiêm trang
Chúng em ngồi thẳng hàng
Học chữ qua hình vẽ
Chữ O hình tròn nhé
Chữ Ô hình cái ô
Rồi cô kể chuyện thỏ
Chuyện bác Gấu, chuyện Voi
Chuyện nhổ cây củ cải
Cho cả lớp cùng chơi.
Em yêu cô giáo thế
Như yêu mẹ của em
Thầm thì em gọi nhỏ:
“ Cô giáo hiền của em”.
Bài Hát:
BỐ LÀ TẤT CẢ
(Thập Nhất)
Bố là tàu lửa, bố là xe hơi
Bố là con ngựa em cưỡi, em chơi
Bố là thuyền nan cho em vượt sóng
Bố là sông rộng cho thuyền em bơi
Bố, bố là bờ đê cho em nằm ngủ
Bố, bố là phi thuyền cho em bay vào không gian
Bố, bố là tất cả, bố ơi bố ơi
Nhưng lúc bố mệt, bố là bố thôi…
CÔ GIÁO EM
Cô giáo em, người xinh xinh
Cô hay cười mắt cô long lanh,
Cô rất yêu dòng kênh xanh
Uốn quanh cánh đồng, thơm mùi lúa mới
Em yêu cô, em yêu ruộng đồng có đàn sáo bay
Cô vẫn dạy là quê hương em đó, suốt đời em yêu!
BA NGỌN NẾN LUNG LINH
(Ngọc Lễ)
Ba là cây nến vàng. Mẹ là cây nến xanh
Con là cây nến hồng. Ba ngọn nến lung linh,
(a…à…á…a…a).Thắp sáng một gia đình.
Gia đình gia đình. Ôm ấp ta những ngày thơ,
Cho ta bao kỷ niệm thương mến
Gia đình gia đình! Vương vấn bước chân ra đi
Ấm áp trái tim quay về.
Lung linh lung linh tình mẹ tình cha
Lung linh lung linh cùng một mái nhà
Lung linh lung linh cùng buồn cùng vui
Lung linh hai tiếng gia đình.
Nghe kể chuyện:
MÓN QUÀ CỦA CÔ GIÁO
(Phỏng theo truyện ngắn của Tú Anh)
Hôm thứ hai đầu tuần, cô giáo Hươu Sao nói với cả lớp mẫu giáo lớn:
– Các con sắp được nghỉ hè rồi. Tuần này ai được phiếu bé ngoan, cô sẽ tặng cho một món quà.
Từ hôm ấy, bé nào cũng cố gắng hát hay hơn, múa dẻo hơn và trật tự hơn khi ngồi trong lớp. Đến ngày thứ bảy, cả lớp mẫu giáo hồi hộp lắm, vì bé nào cũng thích cô giáo cho quà mà!
Hết giờ ra chơi, trong lúc các bé xếp hàng vào lớp, Cún Đốm bá vai Gấu Xù khiến cho Gấu Xù xô vào Mèo Khoang làm Mèo Khoang ngã nhào, đầu gối bị trầy da thâm tím. Mèo Khoang đau quá khóc òa lên. Cô giáo Hươu Sao phải lấy dầu xoa bóp vào chỗ đau cho Mèo Khoang.
Giờ sinh hoạt cuối tuần, cô khen cả lớp.
– Tất cả các con đều xứng đáng nhận phiếu bé ngoan và nhận quà của cô.
Rồi cô đi từng bàn phát quà và phát phiếu bé ngoan cho các bé. Nào là những con búp bê, thú nhồi bông…trông thật ngộ nghĩnh. Lại có bạn được cô tặng cho chiếc bút chì để tập viết hoặc kẹo sôcôla…
Đến lượt Gấu Xù, cô tặng cho Gấu Xù một cái ô tô đỏ rất đẹp, nhưng cậu cứ cúi mặt xuống, không đưa tay ra nhận quà. Cô giáo dịu dàng hỏi:
-Gấu Xù làm sao thế?
Gấu Xù nói lí nhí:
-Thưa cô con không ngoan ạ!
-Con hãy nói cho cô nghe nào!
-Thưa cô, con đã xô vào Mèo Khoang làm bạn ấy bị ngã ạ .
Cô Hươu Sao nhìn Gấu Xù trìu mến rồi nói:
-Đó là lúc xếp hàng, con đi hơi nhanh nên lỡ xô vào bạn. Con không cố ý làm bạn ngã, phải không nào?
-Thưa cô, lỗi tại con ạ. Chính con đã bá vai bạn Gấu Xù ạ !
Cô Hươu Sao gật đầu :
-Cô hiểu rồi. Lần sau khi xếp hàng, các con đừng đùa nghịch, xô đẩy nhau. Còn hôm nay, Gấu Xù và Cún Đốm vẫn được nhận quà và phiếu bé ngoan vì các con đã thật thà, dũng cảm nhận khuyết điểm của mình.
Nói rồi cô giáo tặng cho mỗi bạn một chiếc ô tô đồ chơi rất đẹp. Chắc hẳn đó là thứ đồ chơi mà cả hai bạn quí nhất trong năm học mẫu giáo này.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
LÁ 1
Thơ :
CÔ GIÁO CỦA EM
Cô dạy em xếp hàng
Bạn sau nhường bạn trước
Cùng nhau đi đều bước
Ngay ngắn và ngiêm trang
Chúng em ngồi thẳng hàng
Học chữ qua hình vẽ
Chữ O hình tròn nhé
Chữ Ô hình cái ô
Rồi cô kể chuyện thỏ
Chuyện bác Gấu, chuyện Voi
Chuyện nhổ cây củ cải
Cho cả lớp cùng chơi.
Em yêu cô giáo thế
Như yêu mẹ của em
Thầm thì em gọi nhỏ:
“ Cô giáo hiền của em”.
Bài Hát:
CÔ GIÁO EM
Cô giáo em, người xinh xinh, cô hay cười, mắt cô long lanh .
Cô rất yêu dòng kênh xanh, uốn quanh cánh đồng thơm mùa lúa mới
Em yêu cô, em yêu ruộng đồng có đàn sáo bay.
Cô vẫn dạy là quê hương em đó, suốt đời em yêu.
BÔNG HÔNG TẶNG CÔ
Em trồng dàn bông trước cửa nhà em
Em dành một cây cho cô giáo hiền
Dàn bông lên, đua chen sắc hương
Hương ngạt ngào thơm là cây bông hồng.
Cây bông hồng em trồng tặng cô
Cánh hoa hồng tươi, như khoe ngày hội
Mát dịu mùi hương, như tình thương mến, cô dành cho chúng em
Cây bông hồng, tấm lòng em đó
Dâng lên tặng cô, đôi tay mẹ hiền, đôi tay ân cần dịu êm
Trên bầu trời xanh, én dập dìu bay
Như gọi mùa thu, xôn xao nắng vàng
Gọi trang sách, theo bên chúng em
Vào trường học chăm, mùa thu lay động
Cây bông hồng, em trồng tặng cô
Có thêm chồi non, hương thơm mượt mà
Có một chùm hoa, đang vừa mới hé,e lệ trong nắng mai.
Em ân cần, ngắt tặng cô giáo
Đêm đêm mùa thu, xanh trong bầu trời,dâng cô bông hồng đẹp tươi .
Nghe kể chuyện:
BA CÔ GÁI
Ngày xưa, có một người đàn bà nghèo sinh được ba cô con gái. Bà rất yêu thương các con, bà lo cho các con từng li từng tí. Nhà nghèo, bà phải làm lụng vất vả để nuôi các con nhưng bà không hề phàn nàn.
Được mẹ yêu thương chăm sóc, ba cô con gái lớn nhanh như thổi. Cả ba đều đẹp như trăng rằm. Thế rồi lần lượt hết cô này đến cô khác đi lấy chồng, bà mẹ ở nhà một mình.
Năm tháng trôi qua, bà mẹ tuổi mỗi ngày một già, sức mỗi ngày một yếu. Một hôm, bà thấy trong người mệt mỏi, bà biết mình không sống được bao lâu nữa, bà nhớ các con nhưng cả ba cô gái đều ở xa quá nên bà không thể đến thăm các con được. Bà liền nhờ Sóc con đưa thư cho ba cô gái, bà dặn Sóc:
– Sóc khôn ngoan, Sóc hãy nói với các con ta là ta đang ốm và báo chúng về ngay thăm ta, Sóc nhé!
Sóc con vâng lời mang thư đi. Sóc đi ròng rã một ngày, một đêm đến nhà cô chị cả, cô chị cả đang cọ chậu. Sóc con đưa thư cho cô và nói:
– Chị cả ơi! Mẹ chị đang ốm đấy, mẹ chị muốn gặp chị. Chị hãy về ngay cho mẹ chị gặp.
Nghe Sóc nói, cô cả đáp:
– Thật à Sóc? Mẹ chị đang ốm à? Ôi! Chị buồn quá! Chị thương mẹ chị quá! Chị cũng muốn về thăm mẹ chị ngay, nhưng chị còn phải cọ xong mấy cái chậu này đã.
Nghe chị cả nói xong, Sóc con giận dữ:
– Thương mẹ, thương mẹ mà lại còn cọ chậu rồi mới đi thăm mẹ. Thôi cứ ở nhà mà cọ chậu.
Ngay lúc đó cô gái ngã lăn ra đất, biến thành một con rùa to bò ra khỏi nhà đi mãi.
Sóc con lại đi đến nhà cô gái thứ hai. Phải mất ròng rã một ngày, một đêm nữa thì Sóc đến được nhà cô hai. Cô hai đang xe chỉ. Sóc con đưa thư rồi nói với cô hai:
– Chị hai ơi! Mẹ chị đang ốm đấy, mẹ chị muốn gặp chị. Chị hãy đến gặp mẹ đi.
Nghe Sóc con nói, cô hai đáp:
– Thật ư Sóc? Mẹ chị đang ốm à? Ôi! Chị thương mẹ chị quá! Chị muốn về thăm mẹ yêu quý của chị ngay, nhưng chị còn bận xe cho xong chỗ chỉ này đã.
Nghe cô hai nói, Sóc con giận dữ:
– Thương mẹ, thương mẹ mà lại còn để xe chỉ đã rồi mới đi thăm mẹ. Thôi được! Nếu thế thì cứ ở nhà mà xe chỉ suốt đời.
Sóc con vừa nói xong thì cô hai biến thành con nhện, suốt đời giăng chỉ.
Sóc con lại đi đến nhà cô gái út. Cô đang nhào bột. Sóc con đưa thư cho cô út. Đọc thư xong cô hốt hoảng, tát tả đi thăm mẹ ngay.
Thấy cô út thật tình thương mẹ, Sóc con âu yếm nói:
– Chị út ơi! Chị là người con hiếu thảo nhất trong ba cô. Mọi người ai ai cũng thương yêu, quý mến cô. Còn các con cô thì người nào cũng quý mến cô.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
CHỒI 3
Thơ :
MƯA
(Phạm Phương Lan)
Mưa ơi đừng rơi nữa
Mẹ vẫn chưa về đâu
Chợ làng đường xa lắm
Qua sông chẳng có cầu.
Mưa vẫn rơi vẫn rơi
Ào ào trên mái rạ
Con sông vào mùa hạ
Nước dâng đầy khó đi.
Trời mưa càng thương mẹ
Vai gầy nặng lo toan
Gió luồn qua kẽ liếp
Mưa ngập tràn mắt em.
MẸ VÀ CÔ
(Trần Quốc Toàn)
Buổi sáng bé chào mẹ
Chạy tới ôm cổ cô
Buổi chiều bé chào cô
Rồi sà vào lòng mẹ
Mặt trời mọc rồi lặn
Trên đôi chân lon ton
Hai chân trời của con
Là mẹ và cô giáo.
Ca Dao:
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Bài Hát:
CHÁU YÊU BÀ
(Xuân Giao)
Bà ơi bà cháu yêu bà lắm
Tóc bà trắng màu trắng như mây
Cháu yêu bà cháu nắm bàn tay
Khi cháu vâng lời cháu biết bà vui…
CON CHIM VÀNH KHUYÊN
(Hoàng Vân)
Có con chìm vành khuyên nhỏ
Dáng trông thật ngoan ngoãn quá
Gọi dạ, bảo vâng lễ phép ngoan nhất nhà.
Chim gặp bác Chào Mào, “chào bác!”
Chim gặp cô Sơn Ca, “chào cô!”
Chim gặp anh Chích Choè, “chào anh!”
Chim gặp chị Sáo Nâu, “chào chị!”
Có con chìm vành khuyên nhỏ
Dáng trông thật ngoan ngoãn quá
Gọn gàng, đẹp xinh, cũng giống như chúng mình
CÔ GIÁO
(Đỗ Mạnh Thường)
Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương
Cô yêu em vô hạn dạy dỗ em ngày tháng.
Em yêu biết bao nhiêu mẹ của em ở trường
Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương.
Dạy từng câu từng lời từng nét bút dáng đi
Mong cho em nên người thành cháu ngoan của Bác.
Em yêu biết bao nhiêu mẹ của em ở trường
Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương.
Nghe kể chuyện:
MỘT BÓ HOA TƯƠI THẮM
(Phạm Mai Chi sưu tầm)
Bà ngoại của Voi Con bị bệnh phải vào bệnh viện nằm.Voi Con vào viện thăm bà. Trên đường,Voi Con thấy một bác Dê vác trên vai một bao gạo lạch bạch đi từng buớc một. Voi Con tới gần, nói với bác: “Bác Dê ơi! để cháu giúp bác”.Voi Con để bác Dê buộc túi gạo vào cái Mũi Dài của mình và rảo buớc đi, đưa bao gạo đến tận nhà bác Dê.
Khi Voi Con đi qua một vườn hoa, nhìn thấy Chó Vàng con định tưới hoa, chó chạy đến bên giếng để múc nước, do sơ suất nên gầu rơi xuống giếng. Chó Con ngẩn ngơ nhìn xuống giếng và chưa nghĩ ra cách gì để lấy gầu lên. Voi Con đi vào vườn hoa và nói với Chó Vàng con rằng: “Không việc gì, để tớ giúp cậu vớt gầu lên, lại còn múc đầy một gầu nước”.
Chó Vàng con bảo Voi Con “Xin từ từ rồi hãy đi” và chạy đi hái một bó hoa tặng Voi Con và nói rằng: “Xin cám ơn chị Voi Con, em xin tặng chị bó hoa tươi thắm này”.
Voi Con mang bó hoa tươi đến viện, trông thấy bà ngoại vội kêu lên: “Bà ơi! Bà xem này, cháu mang đến cho bà cái gì đây!”.Voi Con dâng bó hoa lên trước mặt bà nói: “Cháu tặng bà!”. Mắt bà ngoại sáng lên “ Ồ! Hoa đẹp quá! Hoa đẹp quá!”. Bà tự nhiên thấy hết cả bệnh”.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
CHỒI 2
Thơ :
MẸ VÀ CON
Cây ngô là mẹ
Bắp ngô là con
Thân mẹ gầy còm
Thân con béo chắc
Mỗi cây mấy bắp
Hạt căng mẩy tròn
Dồn sức nuôi con
Mẹ đâu có tiếc
Tất cả vì con
Con ơi có biết
LỜI CHÀO
Đi về con chào mẹ
Ra vườn cháu chào bà
Ông làm việc trên nhà
Cháu lên: Chào ông ạ!
Lời chào thân thương quá
Làm mát ruột cả nhà
Đẹp hơn mọi bông hoa
Cháu kính yêu trao tặng
Chỉ những người đi vắng
Cháu không được tặng “chào”
Đồng Dao:
VÈ TRÁI CÂY
Lẳng lặng mà nghe
Tôi đọc bài vè
Trái cây bạn nhé!
Ăn vào mát mẻ
Là trái thanh long
Xanh vỏ đỏ lòng
Là trái dưa hấu
Hình thù rất xấu
Là trái sầu riêng
Vàng đỏ xanh viền
Dưa gang thơm mát
Da sần đen hạt
Là trái mãng cầu
Cong giống móc câu
Chuối già, chuối sứ.
Bài Hát:
CÁ VÀNG BƠI
Hai vây xinh xinh, cá vàng bơi trong bể nước
Ngoi lên lặn xuống, cá vàng múa tung tăng.
Hai vây xinh xinh, sao mà bơi nhanh thế
Cá vàng thấy bọ gậy, nên đuổi theo rất nhanh
Cá vàng bắt bọ gậy, cho nước thêm sạch trong.
CÔ GIÁO EM
Cô giáo em, người xinh xinh. Cô hay cười, mắt cô long lanh
Cô rất yêu, dòng kênh xanh, uốn quanh cánh đồng thơm mùi lúa mới.
Em yêu cô, em yêu ruộng đồng có đàn sáo bay
Cô vẫn dạy là quê hương em đó, suốt đời em yêu…
CON CÀO CÀO
Con cào cào có cái cánh xanh xanh
Nó bay rất nhanh từ lùm cây sang bụi cỏ
Con cào cào rất thích thể thao
Nên mới bay nhanh mới nhảy rất cao
Muốn khỏe đẹp thì phải tập thể thao
Ai muốn khỏe đẹp thì phải tập thể thao
VUI ĐẾN TRƯỜNG
Con chim nó hót líu lo líu lo.Kìa ông mặt trời lên cao sáng rõ
Em rửa mặt thật sạch.Em chải răng trắng tinh
Mẹ đưa em tới trường, gặp lại bạn, gặp lại cô, vui vui vui.
Nghe kể chuyện:
CÁO THỎ VÀ GÀ TRỐNG
Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng nọ, có một con Cáo và một con Thỏ. Cáo có một ngôi nhà bằng băng, còn Thỏ có một ngôi nhà bằng gỗ. Mùa xuân đến, nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà Thỏ sưởi nhờ rồi đuổi luôn Thỏ ra ngoài.Thỏ vừa đi vừa khóc. Một lát sau Thỏ gặp bầy Chó. Bầy Chó hỏi Thỏ:
– Tại sao Thỏ khóc?
– Làm sao mà tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo, Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà.
– Thỏ ơi, đừng khóc nữa! Bầy Chó an ủi Thỏ.
– Chúng tôi sẽ đuổi được Cáo đi.
Bầy Chó cùng Thỏ đi về nhà Thỏ. Bầy Chó nói:
– Gâu! Gâu! Gâu! Cáo cút mau!
Cáo ngồi trên bệ lò sưởi nói vọng ra:
– Ta mà nhảy ra thì chúng mày tan xác!
Bầy Chó sợ quá chạy mất.
Thỏ lại ngồi dưới bụi cây và khóc. Một con Gấu đi qua, Gấu hỏi:
– Tại sao Thỏ khóc?
– Làm sao mà tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo, Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà.
– Thỏ ơi! Thỏ đừng khóc nữa! Ta sẽ đuổi được Cáo đi!
– Không, Bác Gấu ơi, Bác không đuổi được đâu. Chó đuổi mãi không được thì bác đuổi làm sao được!
– Đuổi được chứ!
Gấu nói giọng cương quyết. Gấu và Thỏ về đến nhà Thỏ, Gấu gầm lên:
– Cáo, cút ngay!
Cáo ngồi trên bệ lò sưởi nói vọng ra:
– Ta mà nhảy ra thì chúng mày tan xác!
Gấu sợ quá chạy mất.
Thỏ trở lại ngồi dưới bụi cây và khóc. Một con gà Trống mào đỏ đi qua, vai vác một cái hái. Gà Trống thấy Thỏ khóc bèn hỏi:
– Tại sao Thỏ khóc?
– Làm sao tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà.
– Ta về nhà đi, tôi sẽ đuổi được Cáo thôi.
– Không! Anh không đuổi được đâu. Chó đuổi mãi không được, Gấu đuổi mãi không xong thì anh đuổi làm sao được!
– Thế mà tôi đuổi được đấy, nào đi!
Gà Trống và Thỏ cùng về nhà Thỏ. Gà Trống cất tiếng hát:
– Cúc cù cu cu.
Ta vác hái trên vai
Đi tìm Cáo gian ác
Cáo ở đâu ra ngay!
Cáo sợ quá bảo:
– Tôi đang mặc quần áo ạ!
Gà Trống lại hát:
– Cúc cù cu cu.
Ta vác hái trên vai
Đi tìm Cáo gian ác
Cáo ở đâu ra ngay!
Cáo nói:
– Cho tôi mặc áo bông đã!
Lần này thì gà quát lên:
– Cúc cù cu cu.
Ta vác hái trên vai
Đi tìm Cáo gian ác
Cáo ở đâu ra ngay!
Cáo từ trong nhà gỗ nhảy vọt ra, chạy biến vào trong rừng.
Từ đó, Thỏ lại được sống trong ngôi nhà của mình.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
CHỒI 1
Thơ :
Em Yêu Nhà Em
Chẳng đâu bằng chính nhà em
Có đàn chim sẻ bên thềm líu lo
Có nàng gà mái hoa mơ
Cục ta, cục tác, khi vừa đẻ xong
Có bà chuối mật lưng ong
Có ông ngô bắp râu hồng như tơ
Có ao muống với cá cờ
Em là chị Tấm đợi chờ bống lên
Có đầm ngào ngạt hương sen
Ếch con học nhạc, dế mèn ngâm thơ
Dù đi xa thật là xa
Chẳng đâu vui được như nhà của em
Đoàn Thị Lam Luyến
Lấy Tăm Cho Bà
Cô giáo dạy cháu về nhà
Ăn xong nhớ lấy cho bà cái tăm
Nhưng bà đã rụng hết răng
Cháu không còn được lấy tăm cho bà
Em đi rót nước bưng ra
Chè thơm hương tỏa khắp nhà vui vui
Định Hải
Đồng Dao:
Rềnh Rềnh Ràng Ràng
Rềnh rềnh ràng ràng
Ba gang chiếu trải
Xích lại cho gần
Một người hai chân
Hai người bốn chân
Ba người sáu chân
Bốn người tám chân
Chân gầy chân béo
Dệt vải cho bà
Vải hoa vải trắng
Đến mai trời nắng
Đem vải ra phơi
Đến mốt đẹp trời
Đem ra may áo.
Ca Dao:
Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Bài Hát:
MÚA CHO MẸ XEM
Hai bàn tay của em đây em múa cho mẹ xem.
Hai bàn tay của em như hai con bướm xinh xinh.
Khi em giơ tay lên là bướm xinh bay múa.
Khi em đưa tay xuống con bướm đậu trên cành hồng
CÔ GIÁO EM
Cô giáo em, người xinh xinh
Cô hay cười mắt cô long lanh
Cô rất yêu dòng kênh xanh
Uốn quanh cánh đồng
Thơm mùi lúa mới
Em yêu cô, em yêu ruộng đồng có đàn sáo bay
Cô vẫn dạy là quê hương em đó, suốt đời em yêu.
Trần Kiết Tường
Nghe kể chuyện:
TÍCH CHU
Ngày xưa, có một bạn tên là Tích Chu. Bố mẹ Tích Chu mất sớm, Tích Chu ở với bà.
Hàng ngày bà phải làm việc quần quật kiếm tiền nuôi Tích Chu, có thức gì ngon bà cũng dành cho Tích Chu. Ban đêm, khi Tích Chu ngủ thì bà thức quạt. Thấy bà thương Tích Chu, có người bảo:
– Bà ơi! Lòng bà thương Tích Chu cao hơn trời, rộng hơn biển. Lớn lên, Tích Chu sẽ không khi nào quên ơn bà.
Thế nhưng lớn lên, Tích Chu lại chẳng thương bà. Bà thì suốt ngày làm việc vất vả, còn Tích Chu suốt ngày rong chơi. Vì làm việc vất vả, ăn uống lại kham khổ nên bà bị ốm. Bà lên cơn sốt nhưng chẳng ai trông nom. Tích Chu mải rong chơi với bạn bè, chẳng nghĩ gì đến bà đang ốm. Một buổi trưa, trời nóng nực, cơn sốt lên cao, bà khát nước quá liền gọi:
– Tích Chu ơi, cho bà ngụm nước. Bà khát khô cổ rồi!
Bà gọi một lần, hai lần…rồi ba lần nhưng vẫn không thấy Tích Chu đáp lại. Mãi sau Tích Chu thấy đói mới chạy về nhà kiếm cái ăn. Tích Chu ngạc nhiên hết sức thấy bà biến thành chim và vỗ cánh bay lên trời. Tích Chu hoảng quá kêu lên:
– Bà ơi! Bà đi đâu? Bà ở lại với cháu. Cháu sẽ mang nước cho bà, bà ơi!
– Cúc cu … cu! Cúc … cu cu! Chậm mất rồi cháu ạ, bà khát quá không thể chịu nổi phải hóa thành chim để bay đi kiếm nước. Bà đi đây, bà không về nữa đâu!
Nói rồi chim vỗ cánh bay đi.
Tích Chu hoảng quá chạy theo bà, cứ nhằm theo hướng chim bay mà chạy. Cuối cùng Tích Chu gặp chim đang uống nước ở một dòng suối mát. Tích Chu gọi:
– Bà ơi! Bà trở về với cháu đi. Cháu sẽ đi lấy nước cho bà, cháu sẽ giúp đỡ bà, cháu sẽ không làm bà buồn nữa!
– Cúc …cu…cu, muộn quá rồi cháu ơi! Bà không trở lại được nữa đâu!
Nghe chim nói, Tích Chu òa khóc, Tích Chu thương bà và hối hận. Giữa lúc đó, có một bà tiên hiện ra, bà bảo Tích Chu:
– Nếu cháu muốn bà trở lại thành người thì cháu phải đi lấy nước suối Tiên cho bà cháu uống. Đường lên suối Tiên xa lắm, cháu có đi được không?
Nghe bà Tiên nói, Tích Chu mừng rỡ vô cùng, vội vàng hỏi đường đến suối Tiên, rồi chẳng một phút chần chừ, Tích Chu hăng hái đi ngay.
Trải qua nhiều ngày đêm lặn lội trên đường, vượt qua rất nhiều nguy hiểm, cuối cùng Tích Chu đã lấy được nước suối mang về cho bà uống. Được uống nước suối Tiên, bà Tích Chu trở lại thành người và về ở với Tích Chu.
Từ đấy, Tích Chu hết lòng yêu thương chăm sóc bà.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 11/2017
BAMBI 4
Bé đọc thơ cùng cô
Bài thơ: Hoa Kết Trái - Miệng Xinh
Hoa Kết Trái
Hoa cà tim tím
Hoa huệ trắng tinh
Hoa nhài xinh xinh
Đua nhau cùng nở
Miệng Xinh
Các cháu chơi với bạn
Cãi nhau là không vui
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi
Cô hát bé nghe
Bài Hát: Cô và Mẹ - Em Đi Chơi Thuyền
Cô và Mẹ
Lúc ở nhà, mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền
Cô và mẹ, là hai cô giáo
Mẹ và cô, ấy hai mẹ hiền.
Em Đi Chơi Thuyền
Em đi chơi thuyền, trong Thảo Cầm Viên
Chim kêu hót mừng, chào đón xuân về
Thuyền em thuyền con vịt, nó bơi bơi bơi
Thuyền em thuyền con rồng, nó bay bay bay
Má dặn em ngồi yên khi đi chơi thuyền
Vui qua bạn ơi, mai em vào em đi xe hơi.
Bé “hát”theo cô
Bài hát: Em Tập Lái Ô Tô
Pí po, pí pô, em tập lái ô tô.
Pí po, pí pô, sau này em lớn
Em lái xe đón cô.
Cô kể chuyện bé nghe
Thỏ Ngoan
Bác gấu đang đi giữa rừng, thì trời đổ mưa ào ào. Bác ướt hết. Bác gấu đi đến nhà cáo. Bác gõ cửa cốc cốc và gọi :
– Cáo ơi ! Bác ướt hết rồi, cho bác vào nhà với.
Cáo không muốn cho bác gấu vào nhà nên không mở cửa. Nó bảo :
– Không được vào đâu.
Bác gấu lại phải ra đi. Trời vẫn đổ mưa ào ào. Bác gấu đến nhà thỏ. Bác gõ cửa và gọi :
– Thỏ ơi ! Bác ướt hết rồi, cho bác vào với.
Thỏ con vội chạy ra mở cửa cho bác gấu. Thỏ con đốt lửa để bác gấu sưởi ấm. Một lúc sau bác gấu đã khô người. Bác gấu nói :
– Thỏ ngoan quá. Bác cám ơn nhiều.