NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
MẦM 4
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
DÁN HOA TẶNG MẸ
Em dán được cái hoa
Cô cho mang về nhà
Nói rằng con tặng mẹ
Quà ngày 8/3
Xoa đầu con mẹ bảo
Con dán đẹp thế à
Mẹ cảm ơn cô giáo
Dạy con tặng hoa mẹ.
Đồng dao – ca dao:
CON KIẾN
Con kiến mà leo cành đa
Leo phải cành cụt leo ra leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cành cụt leo vào leo ra
Bài hát
ÔNG MẶT TRỜI
Ông mặt trời óng ánh, toả nắng hai mẹ con
Bóng con và bóng mẹ, dắt nhau đi trên đường
Ông nhíu mắt nhìn em, em nhíu mắt nhìn ông
Ông ở trên trời nhé, cháu ở dưới này thôi
Hai ông cháu mỉm cười, mẹ cười đi bên cạnh.
Nghe kể chuyện
QUÀ TẶNG MẸ
Ngày mai là sinh nhật mẹ đấy! Bố thì thầm với bé Nhi. Vui quá, vậy thì Nhi phải có quà tặng mẹ mới được. Tìm quà gì bây giờ? Nhi đăm chiêu suy nghĩ như người lớn. Nhi có một gói kẹo bố cho, nhưng mẹ chẳng thích ăn kẹo. Hay là búp bê? Không được, mẹ lớn rồi, đâu có chơi búp bê. Chợt bé Nhi nhớ ra: “Đúng rồi, mẹ thích hoa! Sinh nhật mẹ năm ngoái, bố cũng tặng hoa cho mẹ”.
Nhìn ra vườn, Nhi thấy mấy cây hồng, cây cúc ông trồng đang nở hoa, khoe sắc rực rỡ dưới ánh mặt trời. Nhưng Nhi muốn dành nhiều điều cho mẹ. Nhi muốn món quà tặng mẹ thật ý nghĩa.
Nhi chạy đi tìm ông để hỏi xin hạt giống hoa. Ông ngạc nhiên lắm, không hiểu Nhi định làm gì.
Suỵt! Ông cứ cho cháu rồi ngày mai, cả nhà sẽ biết mà!
Nhìn thấy vẻ mặt quan trọng của Nhi, ông cũng đành chiều cháu gái. Cầm mấy hạt giống bé xíu trong tay, Nhi nói nhỏ:- Ông nhớ giữ bí mật cho cháu đấy nhé!
Nhi gieo hạt vào cái cốc nhựa cũ đựng đầy đất và tưới nước như ông vẫn làm, cô bé tưởng tượng ra những hạt giống sáng mai sẽ nảy mầm và cây sẽ nở những bông hoa đẹp.
Sáng hôm sau, không đợi mẹ goi, Nhi dậy thật sớm. Chưa xuống khỏi giường, cô bé đã reo lên:
- Con chúc mừng sinh nhật mẹ! Con có quà tặng mẹ đây!
Vừa nói Nhi vừa chạy đi lấy chiếc cốc đã gieo hạt. Nhưng Nhi sững lại, ỉu xìu gần phát khóc. Mấy hạt giống vẫn nằm im dưới lớp đất nâu. Chẳng có bông cúc, bông hồng nào nở cả. Nhi không có những bông hoa tự tay trồng để tặng mẹ rồi.
Biết chuyện mẹ cảm động ôm Nhi vào lòng. Mẹ giảng cho Nhi hiểu từ cái hạt gieo xuống đất nảy mầm, đâm trồi, kết lá, trổ hoa phải có thời gian và công sức chăm sóc. Như bé Nhi ngày trước mẹ sinh ra bé xíu, đến nay lớn khôn, biết yêu thương mẹ, nghĩ đến mẹ đấy. Mẹ thơm lên má Nhi:
Con biết không ? Con chính là bông hoa đẹp nhất, là món quà ý nghĩa nhất tặng mẹ hôm nay đấy!
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
MẦM 3
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
DÁN HOA TẶNG MẸ
Em dán được cái hoa
Cô cho mang về nhà
Nói rằng: “Con biếu mẹ
Quà ngày tết tháng ba”
Xoa đầu em mẹ bảo:
“Con dán đẹp thế à ?
Mẹ cảm ơn cô giáo
Dạy con tặng mẹ hoa”.
CÂY DÂY LEO
Cây dây leo
Bé tí teo
Ở trong nhà
Lại bò ra
Ngoài cửa sổ
Và nghểnh cổ
Lên trời cao
Hỏi vì sao?
Cây trả lời:
– Ra ngoài trời
Cho dễ thở
Ngắm nắng gió
Gội mưa rào
Cây mới cao
Hoa mới đẹp
Đồng dao
TRỒNG ĐẬU
Trồng đậu trồng cà
Trồng hoa, trồng khế
Khế ngọt, khế chua
Cột đình, cột chùa
Hai ta ôm cột
Cây cam, cây quýt
Cây mít, cây hồng
Cành đa, lá nhãn
Ai có chân, ai có tay thì rụt.
Bài hát
BÔNG HOA MỪNG CÔ
Mồng tám tháng ba, em ra thăm vườn
Chọn một bông hoa, xinh tươi tặng cô giáo.
Nào bông nào đẹp, nào bông nào thơm
Muốn đến thăm cô, tung cánh hoa ra nào.
LÝ CÂY XANH
Cái cây xanh xanh
Thì lá cũng xanh
Chim đậu trên cành
Chim hót líu lo
Líu lo là líu lo
Líu lo là líu lo
TAY THƠM TAY NGOAN
Một tay xoè ra, thành một bông hoa
Hai tay xoè ra, thành hai bông hoa
Mẹ khen đẹp quá hai bàn tay thơm
Mẹ khen đẹp quá hai bàn tay ngoan.
Nghe kể chuyện
MỖI NGƯỜI MỖI VIỆC
Trong một gia đình hạnh phúc nọ có anh chị em. Họ sống với nhau vui vẻ, đầm ấm. Nhưng rồi một hôm họ cãi nhau xem ai làm việc nhiều nhất.
Mắt nói: Tôi suốt ngày phải nhìn.
Tai nói: Tôi suốt ngày phải nghe
Mũi nói: Tôi suốt ngày phải ngửi
Tay nói: Tôi vẽ, tôi giặt, tôi quét nhà…
Chân nói: Tôi đi, tôi chạy, tôi nhảy…
Và tất cả cùng kêu lên:
– Mồm không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và uống!
Mồm nghe vậy buồn lắm nó quyết định không ăn, uống gì nữa và bỏ đi nằm, im lặng.
Hết một ngày cả nhà ai cũng mệt và buồn.
Mắt nói: Không biết vì sao tôi mệt không muốn nhìn nữa.
Tai cũng nói: Tôi chẵng muốn nghe.
Chân uể oải kêu lên: Tôi cũng không chạy được nữa.
Lúc ấy mọi người mới sực nhớ mồm không ăn, mệt lả, đang nằm ngủ, im lặng. Chúng chợt nhớ đến cuộc cãi vã hôm trước, tất cả cùng nhau đi gọi mồm dậy và mang thức ăn đến:
-Thôi cậu ăn đi, cậu uống đi. Bọn mình xin lỗi cậu.
Bấy giờ mồm mới chịu ăn. Sau khi mồm ăn uống, tất cả cảm thấy khỏe hẳn lên, tất cả vui vẻ, cười đùa.
Từ đó trở đi chúng sống với nhau thân ái, hòa thuận và ai ai cũng vui vẻ làm việc
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
MẦM 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
MẸ VÀ CÔ
Buổi sáng bé chào mẹ
Chạy tới ôm cổ cô
Buổi chiều bé chào cô
Rồi xà vào lòng mẹ
Mặt trời mọc rồi lặn
Trên đôi chân lon ton
Hai chân trời của con
Là mẹ và cô giáo
LÀM ANH
Làm anh khó đấy
Phải đâu chuyện đùa
Với em bé gái
Phải người lớn cơ
Khi em bé khóc
Anh phải dỗ dành
Nếu em bé ngã
Anh nâng dịu dàng
Mẹ cho quà bánh
Chia em phần hơn
Có đồ chơi đẹp
Cũng nhường em luôn
Làm anh thật khó
Nhưng mà thật vui
Ai yêu em bé
Thì làm được thôi
Bài hát
Nghe nhạc bài: GIA ĐÌNH NHỎ HẠNH PHÚC TO
Một nụ cười bé, cha vui cả ngày
Một vài tiếng khóc, mẹ lo hằng đêm
Thầm cầu mong cho, con sẽ an lành
Chín tháng sinh thành, một đời yêu thương.
Một vòng tay lớn, ôm con vào lòng
Một bàn chân to, cho con tập đi
Dù ngày mai khi, con lớn lên người
Nhưng với cha mẹ, vẫn mãi bé thơ.
À ơi à ơi, con ngủ cho ngoan
Giấc mơ sẽ mang, đầy lời mẹ ru
À ơi à ơi, mãi mãi chúng ta
Một gia đình nhỏ, một hạnh phúc to
CÔ VÀ MẸ
Lúc ỏ nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền
Cô và mẹ là hai cô giáo
Mẹ và cô tới hai mẹ hiền
CHIẾC KHĂN TAY
Chiếc khăn tay mẹ may cho em
Trên cành hoa mẹ thêu con chim
Em sướng vui có chiếc khăn xinh đẹp
Lau bàn tay em giữ sạch hàng ngày.
Nghe kể chuyện
GÀ TRỐNG VÀ VỊT BẦU
Gà trống và Vịt bầu là đôi bạn rất thân. Gà Trống tính tình kiêu căng, còn Vịt Bầu thì hiền lành, ngoan ngoãn và tốt bụng.
Một hôm, hai bạn xin phép bố mẹ rủ nhau đi chơi. Bố mẹ của hai bạn dặn rằng: “Các con đi chơi hoặc đi đâu, muốn làm một việc gì đó thì phải suy nghĩ thật kỹ rồi mới làm nhé!”.
Hai bạn vừa chuyện trò ríu rít. Đến một khúc sông rộng, Vịt Bầu bảo Gà Trống:
– Gà Trống ơi, phía bên kia sông cảnh đẹp lắm!
Gà Trống nhìn thoáng qua rồi nói với Vịt Bầu:
– Ừ nhỉ, chúng mình sang bên kia sông chơi đi!
Vịt Bầu nghe Gà Trống nói, chợt nhớ lời mẹ dặn liền suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
– Không được đâu Gà Trống ơi! Khúc sông rộng thế này, mình thì bơi được, còn bạn thì biết làm sao? Bạn không nhớ lời bố mẹ dặn à?
Vịt Bầu vừa nói dứt lời thì Gà Trống liền đáp ngay:
– Ôi dào! Cậu biết bơi thì bơi, còn mình biết bay thì bay chứ sao! Bởi vì mình có cánh mà.
Vịt Bầu chưa kịp ngăn chặn bạn thì Gà Trống đã vỗ cánh bay vèo. Nhưng đến giữa sông, Gà Trống nhìn xuống dòng nước đang chảy, chóng mặt và mỏi cánh quá không thể bay được nữa. Gà Trống bị rơi tõm xống sông. Gà Trống kêu thất thanh:
– Cứu mình với Vịt Bầu ơi! Cứu mình với!…
Vịt Bầu vội bay ra giữa sông để cứu Gà Trống. Nhưng Gà Trống vừa to, vừa uống một bụng nước đầy nên Vịt Bầu chẳng làm sao đưa Gà Trống lên bờ được. Cũng may lúc đó có bác Ngỗng Nâu bơi tới và đưa Gà Trống lên bờ.
Được Vịt Bầu và bác Ngỗng Nâu cứu sống, Gà Trống ân hận lắm. Từ đó, Gà Trống bỏ được tính kiêu căng và luôn nhớ lời mẹ dặn.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
MẦM 1
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
DÁN HOA TẶNG MẸ
Em dán được cái hoa
Cô cho mang về nhà
Nói rằng con tặng mẹ
Quà ngày 8/3
Xoa đầu con mẹ bảo
Con dán đẹp thế à
Mẹ cảm ơn cô giáo
Dạy con tặng hoa mẹ.
Đồng dao – ca dao:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Tu hú là chú bồ các
Bồ các là bác chim ri
Chim ri là dì sáo sậu
Sáo sậu là cậu sáo đen
Sáo đen là em tu hú
Tu hú là chú bồ các..
Bài hát
Nghe và hưởng ứng theo bài: BÀN TAY MẸ
Bàn tay mẹ bế chúng con.
Bàn tay mẹ chăm chúng con.
Cơm con ăn tay mẹ nấu.
Nước con uống tay mẹ đun.
Trời nóng bức gió từ tay mẹ con ngủ ngon.
Trời giá rét cũng vòng tay mẹ ủ ấm con.
Bàn tay mẹ vì chúng con.
Từ tay mẹ con lớn khôn..
CHIM VÀNH KHUYÊN
Có con chìm vành khuyên nhỏ
Dáng trông thật ngoan ngoãn quá
Gọi dạ, bảo vâng lễ phép ngoan nhất nhà.
Chim gặp bác Chào Mào, “chào bác!”
Chim gặp cô Sơn Ca, “chào cô!”
Chim gặp anh Chích Choè, “chào anh!”
Chim gặp chị Sáo Nâu, “chào chị!”
Có con chìm vành khuyên nhỏ
Dáng trông thật ngoan ngoãn quá
Gọn gàng, đẹp xinh, cũng giống như chúng mình.
Nghe kể chuyện
GỌI MẸ
Tại sao những con chim non lại cứ kêu chiêm chiếp như thế?
Chúng gọi mẹ đấy. Khi chim mẹ bay đi kiếm mồi nuôi con, chim non nằm trong tổ vắng hơi ấm của mẹ nên cảm thấy lạnh, rét và ngót bụng, thế là chim con kêu lên, trước nhỏ sau to dần: “Ri…ri…ri…nhiếp…nhiếp…chiu…chiu…”. Kỳ lạ, từ nơi xa, rất xa…Chim mẹ đã nghe thấy chim con kêu và vội bay về với con, mồi ngậm ở mỏ để mớm cho con.
Gà mẹ cũng thế. Đang dẫn cả đàn con đi nhặt, bới thức ăn, thế mà có chú gà lạc đàn tận đẩu tận đâu “ Nhiếc…nhiếc…chiếp…chiếp…” là Gà mẹ nghển cổ, ngó ngó nghiêng nghiêng rồi tao tác chạy tới.
Nghé con mãi tung tăng, lúc dừng chân trước ngước trông sau, thấy chỉ có mỗi một mình mình, thế là hếch mũi lên: “Ọ…nghé ọ…ọ…ọ”. Trâu mẹ vểnh tai ngoắt sừng lại, ngẩng cao đầu cất tiếng đáp: ‘Ọ.. ọ…”. Mẹ ở đằng kia, nghé quýnh cẳng chạy tới.
Bê con cũng thế, vừa xa xa mẹ đã : “ Mê..mê…”. Bò mẹ vội vàng: “Ò bò…ò”. Không sợ bị lạc nữa.
Chẳng phải chỉ loài vật mà con người cũng thế. Đang ngủ, giật mình, bé choàng mếu: “ Mẹ ơi,,,!”.Chẳng phải em bé, mà đã lớn rồi bị vấp đau, ngã lăn quay cũng kêu lên: “ Mẹ ơi!…”. Kỳ lạ, mẹ đang ở nhà hay đang làm gì, hoặc đang ở xa cũng giật mình vào lúc con gọi. Con gọi mẹ nghe thấy.
Mẹ gọi, con có nghe không?
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
LÁ 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
CÔ DẠY CON
(Bùi Thị Tình)
Mẹ! mẹ ơi cô dạy
Bài phương tiện giao thông
Máy bay – bay đường không
Ôtô chạy đường bộ
Tàu thuyền, ca-nô đó
Chạy đường thủy mẹ ơi
Con nhớ lời cô rồi
Khi đi trên đường bộ
Nhớ đi trên vỉa hè
Khi ngồi trên tàu xe
Không thò đầu cửa sổ
Đến ngã tư đường phố
Đèn đỏ con phải dừng
Đèn vàng con chuẩn bị
Đèn xanh con mới đi
Lời cô dạy con ghi
Không bao giờ quên được.
Bài hát
ANH PHI CÔNG ƠI!
(Xuân Giao)
Anh phi công ơi anh bay trên trời
Anh nghiêng đôi cánh bóng như gương soi
Anh vòng anh liệng bay trên xa vời
Anh vòng anh liệng giữ yên bầu trời.
Em thích bầu trời anh đang bay đó
Tối có ông trăng khi mờ khi tỏ
Mưa có cầu vồng ánh xanh ánh đỏ
Em thích bầu trời anh phi công ơi.
Mai đây em lớn em làm phi công
Bay cao hơn nữa anh ơi biết không
Em thích bầu trời anh phi công ơi
Em thích bầu trời anh phi công ơi.
EM ĐI CHƠI THUYỀN
(Trần Kiết Tường)
Em đi chơi thuyền, trong Thảo Cầm Viên
Chim kêu hót mừng chào đón xuân về
Thuyền em thuyền con vịt, nó bơi bơi bơi
Thuyền em thuyền con rồng, nó bay bay bay
Má dặn em ngồi yên khi đi chơi thuyền
Vui quá bạn ơi, mai em vào em đi xe hơi
Nghe kể chuyện
THỎ CON ĐI HỌC
Mấy hôm nay, cả nhà Thỏ bận rộn đào xới khu vườn xung quanh nhà để trồng lại cà rốt dự trữ cho mùa đông sắp tới. Thấy bố mẹ bận rộn, Thỏ con xin phép mẹ được đi học một mình để bố mẹ không phải đưa đón. Bố mẹ Thỏ đồng ý. Thỏ mẹ dặn: “Khi đi học con đi cẩn thận, đi trên vỉa hè bên phải, đến ngã tư con rẽ phải đến nơi có vạch sơn trắng trước cổng trường con mới sang đường, vì đó là nơi dành cho người đi bộ”.
Thỏ con vâng lời mẹ và ra đi. Nó phấn khởi vì đây là lần đầu tiên trong đời Thỏ con được đi học một mình.
Đi được một đoạn, Thỏ con gặp Chó con cũng đi học, trên tay Chó con ôm một quả bóng to. Chó con rủ: “Chúng mình cùng lăn bóng đến trường”. Thỏ con lắc đầu: “Tớ không chơi bóng trên đường, rất nguy hiểm”.
Chó con bĩu môi: “Sợ gì! Cậu không chơi thì tớ chơi một mình vậy. Nói xong, Chó con thả bóng xuống và lấy chân đá bóng đi trên vỉa hè. Chó con vừa chạy theo bóng vừa cười thích thú, được một đọan bóng đi chệch hướng lăn xuống lòng đường, chó con thấy vậy lao ngay xuống lòng đường để bắt bóng, Chó con chạy nhanh quá không để ý gì đến bác gấu đi xe đạp, nó va phải bác gấu, may mà bác gấu lái xe phanh lại kịp, Chó con chỉ bị té xuống và trầy đầu gối. Mọi người xúm lại đỡ Chó con dậy, một người kêu lên: “Tại sao lại dại dột chơi bóng ở ngoài đường chứ, may mà va phải xe đạp chứ va phải xe to thì mất mạng rồi!”.
Bác Gấu lau chỗ xước và xoa dầu cho Chó con. Bác dặn cả hai đi trên vỉa hè và không chơi đùa dưới lòng đường nữa.Thỏ con đến bên bác Gấu, cảm ơn bác.
Thỏ con và Chó con cùng đến trường, cả hai đi trên vỉa hè và im lặng nghĩ đến lời mẹ dặn trước khi đi.
Hai bạn đến trường cũng vừa kịp lúc trống trường điểm vào học. Thỏ con và Chó con cùng xếp hàng vào lớp. Hôm nay, cô giáo Hươu dạy an toàn giao thông – Bài: Không đùa giỡn, thả diều, chơi bóng ở lòng, lề đường.?”.
Cô giáo hỏi cả lớp: “Tại sao không được đùa giỡn, chơi bóng, thả diều ở dưới lòng đường, lề đường?” Thỏ con trả lời: “Thưa cô vì như vậy rất nguy hiểm, gây tai nạn cho mình và cho người khác. Cô giáo khen Thỏ con giỏi.
Giờ ra chơi, Chó con đến gần Thỏ con và nói: “Tớ xin học ở cậu.Từ nay tớ sẽ không bao giờ đùa giỡn, chơi bóng ở lòng lề đường nữa mà chỉ chơi ở sân trường thôi. Bây giờ chúng ta cùng chơi bóng đi”.
Thỏ con và Chó con cùng chơi bóng trong sân rất vui vẻ.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
LÁ 1
Thơ - Đồng Dao - Cao Dao
Bài thơ:
ĂN QUẢ
Bé ăn nhiều quả
Người khỏe mạnh ra
Bé ăn quả na
Càng thêm rắn chắc
Bé ăn quả mận
Da dẻ hồng hào
Bé ăn quả đào
Sạch răng sạch lưỡi
Bé ăn quả bưởi
Nhiều sinh tố C
Bé ăn quả lê
Càng thêm man mát
Bé ăn nhiều quả
Bé ăn nhiều vào
Khỏe mạnh hồng hào
Chăm ngoan học giỏi
MÀU CỦA QUẢ
Quả hồng màu đỏ
Đu đủ chín vàng
Quả bưởi mát xanh
Chùm nho tim tím
Ăn vào mát lịm
Quả có nhiều màu
Quả có nhiều màu
Cho em mau lớn.
Bài hát
EM ĐI QUA NGÃ TU ĐƯỜNG PHỐ
Nhạc và lời: HOÀNG VĂN YẾN
Trên sân trường, chúng em chơi giao thông.
Đi vòng quanh, qua ngã tư đường phố .
Đèn bật lên, màu đỏ thì em dừng lại.
Đèn bật lên, màu xanh em nhanh qua đường.
ĐƯỜNG VÀ CHÂN
Ðường và chân là đôi bạn thân
Chân đi chơi chân đi học
Ðường ngang dọc đường dẫn tới nơi
Chân nhớ đường cất bước đi
Ðường yêu chân in dấu lại
Ðường và chân là đôi bạn thân
Nghe kể chuyện
QUẢ BẦU TIÊN
Ngày xửa, ngày xưa có một chú bé con nhà nghèo, nhưng vô cùng tốt bụng. Chú luôn luôn sẵn lòng giúp đỡ, chăm sóc mọi người, mọi vật xung quanh mình. Vì thế cứ mỗi độ xuân về, chim chóc lại ríu rít kéo nhau tới làm tổ, hót vang quanh nhà chú bé.
Một hôm có một con Cáo ở đâu mà tới bắt chim Én ở đầu nhà chú bé. Con Én non nớt bị rơi xuống đất gãy cánh. Chú bé vội lao ra cứu con chim. Chú ôm ấp vỗ về con Én nhỏ, làm cho nó một cái tổ khác và chăm cho con Én ăn. Nhờ sự chăm sóc tận tình của chú bé, con Én đã khỏi đau. Mùa thu đến khi nhìn lên trời thấy từng đàn Én hối hả bay đi tránh rét ở phương Nam, con Én nhỏ phân vân nửa muốn bay theo đàn, nửa lại lưu luyến không nỡ rời chú bé.
Hiểu được lòng Én, chú bé âu yếm bảo:
- Én cứ bay theo đàn đi kẻo mùa đông lạnh lắm. Đến mùa xuân ấm áp thì Én lại trở về với anh.
Nói xong chú bé tung con Én nhỏ lên trời. Con Én đang chấp chới bay lên nền trời xanh biếc của mùa thu. Nó nhập vào một đàn Én lớn đang trên đường di cư về những xứ sở ấm áp ở phương Nam. Con Én nhỏ mau chóng tìm được niềm vui giữa bạn bè, nhưng nó không thể nào quên chú bé.
Mùa xuân tươi đẹp đã tới. Con Én nhỏ tìm về ngôi nhà đơn sơ nhưng đầm ấm tình thương của chú bé. Nó kêu lên thành tiếng mừng vui khi thấy chú bé đang ngồi đan sọt giữa sân. Đôi cánh Én chao liệng sà xuống và Én thả trước mặt chú bé một hạt bầu.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
CHỒI 3
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
XE CẦN CẨU
Tác giả: Nguyễn Đức
Là xe cần cẩu
Tôi đâu vội vàng
Như nàng xe khách
Tôi không luồn lách
Như chú xe zin
Ai mà xin đường
Tôi xin nhường trước
Là xe cần cẩu
Vươn cánh tay dài
Tầng cao nhà máy
Giúp sức dựng xây
Xe nào qua đây
Xảy ra sự cố
Tôi liền giúp ngay.
TIẾNG ĐỘNG QUANH EM
Kính koong kính koong
Là tiếng xe đạp
Pin pin pin pin
Là tiếng ô tô
Píp píp nhỏ hơn
Là xe máy đấy
Tu tu xình xịch
Là tàu hỏa đi
Tiếng vang ù ù…
Là máy bay nhé
Tu tu đầu sóng
Là tàu thủy cơ
Phành phạch, phành phạch
Ca nô rẽ nước
Tiếng khua trong nước
Là tiếng thuyền nan
Tiếng cười vang dòn
Khi em vui đấy
Em yêu biết mấy
Tiếng động quanh em.
Đồng dao:
ĐI CẦU ĐI QUÁN
Đi cầu đi quán
Đi bán lợn con
Đi mua cái xoong
Đem về đun nấu
Mua quả dưa hấu
Về biếu ông bà
Mua một đàn gà
Về cho ăn thóc
Mua lược chải tóc
Mua cặp gài đầu
Đi mau về mau
Kẻo trời sắp tới
Bài hát
EM ĐI QUA NGÃ TU ĐƯỜNG PHỐ
Nhạc và lời: HOÀNG VĂN YẾN
Trên sân trường, chúng em chơi giao thông.
Đi vòng quanh, qua ngã tư đường phố .
Đèn bật lên màu đỏ thì em dừng lại.
Đèn bật lên màu xanh em nhanh qua đường.
Nghe kể chuyện
CÁI HỐ BÊN ĐƯỜNG
Có một bầy thú nhỏ sống cùng nhau trong khu rừng nọ. Ngày ngày chúng thường đi trên một con đường nhỏ rồi băng qua một ngã tư có chốt đèn giao thông để tới trường. Và cũng đi trên con đường đó, cha mẹ chúng sẽ đi tới chợ để mua đồ ăn hoặc đến nơi làm việc.
Sáng nay, Thỏ con dậy sớm, nó muốn đến trường ngay để có thời gian ôn lại bài trước khi cô giáo tới. Thỏ con khoác cặp sách trên vai, leo lên xe, vừa đạp xe chậm rãi vừa ngắm nhìn trời mây và hát véo von. Chợt nó nhìn xuống đường và hét toáng lên:
– Ối…ối…
Thì ra nó nhìn thấy cái hố to tướng ở ngay giữa đường! Thỏ con dừng lại và tìm cách đi vòng qua để tránh. Rồi Thỏ con đã tới trường thật sớm mà không bị lăn xuống hố đâu nhé!
Một lát sau, cô mèo Mướp xách giỏ đi chợ. Buổi sáng trong lành, mát mẻ quá nên cô mèo Mướp cũng vừa đạp xe chầm chậm và lẩm bẩm hát: “Meo, meo, meo…Meo, meo, meo…” Bỗng: “Ừm!…” thế là cả cô Mèo mướp cùng cái giỏ đi chợ và xe lọt ngay xuống hố. Hốt hoảng cô mèo Mướp kêu thất thanh:
– Meo! Meo…Cứu tôi với nào…Meo, meo…
Từ đằng xa, một bác Hươu cao cổ đang đi bộ thể dục trên lề đường. Nghe tiếng kêu của cô mèo Mướp, bác Hươu vội vàng lao tới. Vươn cái cổ dài xuống hố, bác Hươu nhẹ nhàng đưa được cả cô mèo và chiếc xe đạp của cô ấy lên khỏi mặt đất. May mà cô Mèo chỉ bị sây sước nhẹ thôi vì cô ấy đi xe chậm chứ không phóng nhanh như một số người khác.
– Cám ơn anh Hươu cao cổ! May cho tôi quá…! – Cô Mèo Mướp nói với bác Hươu.
– Không có chi mà, không có chi mà…! Cô không bị đau đớn gì là tốt rồi. Có điều, mình phải làm gì để giúp cho những người đi sau không bị lăn xuống hố chứ?
Bàn với nhau một lúc, cô Mèo Mướp và bác Hươu đã quyết định: trước tiên bác Hươu sẽ vươn cổ bứt một cành cây lớn để cắm ngay trước cái hố báo cho mọi người biết mà tránh khi đi tới đoạn đường này. Sau đó, cô Mèo cùng bác Hươu sẽ về nhà rủ mọi người trong khu rừng mang cuốc xẻng ra san lấp cho cái hố không còn nữa.
Buổi chiều, đi học về Thỏ con hết sức cảnh giác. Từ xa, nó đã cố nhớ xem cái hố nằm ở khúc đường nào để lái xe vòng qua mà tránh. Nhưng lạ chưa, Thỏ con không còn tin vào mắt mình nữa. “Cái hố to tướng” trên đường buổi sáng không thấy đâu cả!..Suốt dọc đường về nhà, Thỏ con đã suy nghĩ và khi hiểu ra mọi chuyện, nó dường như rất ân hận.
Các bé có biết, Thỏ con ân hận về chuyện gì không?
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
CHỒI 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
BÓ HOA TẶNG CÔ
Tác giả: Ngô Quân Miện
Ngày mồng tám tháng ba
Chúng em đi hái hoa
Mang về tặng cô giáo
Bó hoa của em đây
Vàng tươi hoa cúc áo
Hồng hồng hoa cối xay
Đỏ rực nụ dong riềng
Tím tím hoa bìm bìm
Dây tơ hồng em cuốn
Thành một bó vừa xinh
Sao em hồi hộp thế
Chẳng nói được câu nào
Lời cô thân thiết sao
Vòng tay cô dịu quá
Có phải hoa nói hộ
Cho lòng em xôn xao
Ôi chùm hoa bé nhỏ
Của đồng quê ngọt ngào.
Đồng dao – Ca dao:
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chày thức đủ năm canh
Con cò bay lả bay la
Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng
TRỜI MƯA, TRỜI GIÓ
Trời mưa trời gió
Mang vó ra ao
Được con cá nào
Về xào con nấy
Được con cá nậy
Thì để phần cha
Được con rô ba
Thì để phần mẹ
Được con cá bè
Thì để phần em
Trời mưa trời gió
Mang vó ra ao…
Bài hát
QUÀ 8-3
Em kết chùm hoa điểm mười đỏ thắm
Món quà tặng mẹ mừng ngày tám tháng ba
Kính chúc mẹ yêu luôn luôn mạnh khỏe
Sống vui bên con trong mái ấm gia đình
Em vẽ cành hoa cúc vàng tươi thắm
Đến trường tặng cô mừng ngày tám tháng ba
Kính chúc cô yêu luôn luôn đẹp mãi
Như hoa cúc vàng trong ánh nắng mùa xuân
Cô và mẹ là hai niềm tin yêu
Mẹ và cô là hai vầng mây ấm
Quà tám tháng ba là tấm lòng em đó
Là khúc ca vui thơm ngát tuổi thơ em.
BÔNG HOA MỪNG CÔ
Mồng tám tháng ba
Em ra thăm vườn
Chọn một bông hoa
Xinh tươi tặng cô giáo.
Nào bông nào đẹp
Nào bông nào thơm
Muốn đến thăm cô
Tung cánh hoa ra nào.
Nghe kể chuyện
CÂY KHẾ
Xưa có một gia đình nọ, người cha và người mẹ mất sớm để lại hai anh em sống với nhau. Người anh thì bản tính tham lam ích kỉ, người em thì ngược lại hiền lành chất phác và luôn biết nhường nhịn. Khi hai anh em lập gia đình, người anh muốn ra ở riêng. Hắn ta nhận hết tất cả nhà cửa ruộng vườn, chỉ để lại cho người em một mảnh đất nhỏ với một cây khế.
Người em không một lời ca thán, hai vợ chồng dựng lều trên mảnh đất ấy và hết lòng chăm sóc cho cây khế. Trời không phụ lòng người, năm đó cây khế trong vườn rất sai trái, quả nào quả nấy cũng mọng nước và vàng ruộm. Người em phấn khởi chờ đến ngày đem khế đi bán để lấy tiền đong gạo.
Nhưng một hôm, có một con chim lạ rất to từ đâu bay tới ăn khế. Thấy chim ăn trái, người em liền cầm lấy một cây gậy để đuổi chim bay đi. Người em nói:
– Chim ơi, vợ chồng ta chỉ có mỗi cây khế này là tài sản đáng giá. Nay chim đến ăn hết khế của ta rồi, chúng ta lấy gì mà sống.
Bỗng nhiên, con chim cất tiếng nói:
– Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng
Hai vợ chồng người em nghe chim nói tiếng người, cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng anh cũng bảo vợ lấy một chiếc áo cũ may chiếc túi ba gang như chim nói.
Hôm sau chim lại tới ăn khế, ăn xong chim bảo người em cưỡi lên lưng. Chim bay đi rất xa, bay qua một ngọn núi cao, qua một vùng biển rộng. Cuối cùng chim đáp lại một hòn đảo hoang chứa đầy vàng bạc và châu báu. Người em lấy đủ số vàng bạc vào chiếc túi ba gang rồi lại cưỡi trên lưng chim trở về nhà.
Từ ngày đó, người em trở nên giàu có, vì tiền bạc nhiều mà ăn cũng chẳng hết, người em lấy một số ra để giúp đỡ những người nghèo trong vùng. Ai ai cũng yêu quý người em vì tính tình tốt bụng lại biết giúp đỡ người.
Người anh thấy người em giàu có bất thường nên sang hỏi chuyện. Người em thật thà kể lại cho anh nghe câu chuyện mình được chim thần chở đi lấy vàng ở hòn đảo nọ. Nghe xong, lòng tham nổi lên, anh ta đòi đổi toàn bộ gia tài lấy mảnh vườn và cây khế của người em. Chiều lòng anh, người em cũng bằng lòng.
Vào mùa năm sau, cây khế vẫn tiếp tục sai trái. Một hôm, chim lại bay tới để ăn khế, vợ chồng người anh giả nghèo giả khổ khóc lóc kêu than, chim bèn nói: “Ăn một qủa, trả một cục vàng, may túi ba gang, mang theo mà đựng”
Người anh mừng quá, giục vợ may túi không phải 3 gang mà là 12 gang để đựng được nhiều vàng
Hôm sau chim thần tới đưa người anh đi lấy vàng. Anh ta bị lóa mắt bởi vàng bạc châu báu trên hòn đảo, nhồi đầy túi rồi, người anh còn cố nhét vàng quanh người. Chim giục mãi anh ta mới chịu leo lên lưng chim để trở về.
Đường thì xa, vàng thì nặng, chẳng mấy chốc chim thần đã thấm mệt. Mấy lần chim bảo người anh vứt bớt vàng đi cho nhẹ nhưng anh ta vẫn khăng khăng ôm lấy túi vàng không chịu buông. Khi bay qua biển, bất ngờ có một cơn gió lớn thổi lên, chim không chịu nổi nữa liền nghiêng cánh. Thế là người anh tham lam cùng túi vàng rơi tòm xuống biển.