NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 12/2017
MẦM 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
THĂM NHÀ BÀ
Đến thăm bà
Bà đi vắng
Có đàn gà
Chơi ngoài nắng
Cháu đứng ngắm
Đàn gà con
Rồi gọi luôn
Bập, bập, bập
Chúng lật đật
Chạy thật nhanh
Xúm vòng quanh
Kêu: “ Chiếp,chiếp”
Gà mãi miết
Nhặt thóc vàng
Cháu nhẹ nhàng
Lùa vào mát.
CÁI LƯỠI
Tôi là cái lưỡi
Giúp bạn hàng ngày
Nếm vị thức ăn
Nào chua nào ngọt
Những gì nóng quá
Bạn chớ vội ăn
Hãy chờ một tý
Không thì đau tôi.
ĐÔI MẮT CỦA EM
Đôi mắt xinh xinh
Đôi mắt tròn tròn
Giúp em nhìn thấy
Mọi vật xung quanh.
Em yêu em quý
Đôi mắt xinh xinh
Giữ cho đôi mắt.
Ngày càng sáng hơn
Đồng dao:
NU NA NU NỐNG
Nu na nu nống
Cái cống nằm trong
Con ong nằm ngoài
Củ khoai chấm mật
Phật ngồi phật khóc
Con cóc nhảy ra
Con gà tú hụ
Nhà mụ thổi xôi
Nhà tôi nấu chè
Tay xoè chân rụt
Bài Hát:
TAY THƠM TAY NGOAN
Một tay xòe ra
Thành một bông hoa
Hai tay xoè ra
Thành hai bông hoa
Mẹ khen đẹp qúa
Hai bàn tay thơm
Mẹ khen đẹp quá
Hai bàn tay xinh
ĐI HỌC VỀ
Đi học về là đi học về
Em vào nhà em chào cha mẹ
Cha em khen rằng con rất ngoan
Mẹ âu yếm hôn đôi má em.
VÌ SAO CON MÈO RỬA MẶT
Mèo con ra vại nước
Bàn chân nó vuốt vuốt
Xoa mấy sợi râu cước
Rồi vào bên bếp tro
Vì sao con mèo rửa mặt?
Vì sợ đau mắt
Không ai dám đến gần mèo !
Nghe kể chuyện:
VÌ SAO BÉ HUY NÍN KHÓC
Ngày đầu tiên đến lớp mẫu giáo. Bé Huy thấy mọi thứ đều lạ lẫm. Bé Huy tủi thân quá khóc òa lên.
Cô giáo càng dỗ dành, an ủi, Bé Huy càng khóc to hơn. Các bạn xúm quanh bé Huy, một bạn trai đưa đồ chơi cho Huy, Bé Huylắc đầu. Một bạn gái chìa cho Bé Huy chiếc kẹo màu xanh, Bé Huy vẫn lắc đầu. Bé Huy tiếp tục khóc thổn thức.
Bỗng một cô bé có chiếc nơ đỏ trên bím tóc nói:
– Hồi trước, mới đi học, tớ khóc liền ba ngày rồi mới nín cơ.
Một bạn khác cũng nhớ ra:
– Tớ còn khóc bốn ngày ấy chứ!
Các bạn khác cũng nói: “Tớ khóc tất cả năm ngày!”, “Tớ khóc sáu ngày!” …Và có một bạn khóc tới 30 ngày!
Bé Huy ngạc nhiên đến nỗi quên cả khóc. Sao lại có bạn khóc liền 30 ngày nhỉ? Bé Huy chỉ mới khóc có một lúc mà thấy mỏi mồm lắm rồi.
Cô bé cài nơ đỏ lại nói:
– Tớ khóc nhiều quá làm cho mẹ tớ nóng ruột, thế là mẹ bị vấp ngã, chảy máu cả ngón chân đấy! Từ hôm đó, tớ không bao giờ khóc nữa.
Thật là tình cờ, mẹ các bạn khác ai cũng bị vấp. Thế là không còn ai dám khóc nữa. Vì chẳng ai muốn mẹ mình vấp ngã phải không nào?
Lúc này, Bé Huy chợt nín bặt. Bé Huy không muốn thấy mẹ bị vấp ngã. Mẹ Bé Huy quét sơn cho những tòa nhà mới, nếu mẹ bị vấp ngã từ trên cao xuống thì nguy hiểm lắm.
Buổi chiều, mẹ đến đón, Bé Huy ôm lấy cổ mẹ thủ thỉ:
– Mẹ ơi! Hôm nay, con không khóc đâu. Con mà khóc thì mẹ sẽ nóng ruột và vấp ngã phải không mẹ?
Mẹ âu yếm hôm lên má , Bé Huy:
– Cảm ơn con trai của mẹ. Con ngoan thì mẹ sẽ rất vui, mẹ không vấp ngã đâu.
Bây giờ thì Bé Huy đã hiểu vì sao trẻ con đi mẫu giáo ai cũng ngoan ngoãn. Vì ai cũng rất yêu mẹ của mình.