NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
BAMBI 4
Bé đọc đồng dao cùng cô
KÉO CƯA LỪA XẺ
Kéo cưa lừa xẻ
Ông thợ nào khoẻ
Về ăn cơm vua
Ông thợ nào thua
Về bú tí mẹ.
Kéo cưa lừa xẻ
Làm ít ăn nhiều
Nằm đâu ngủ đấy
Nó lấy mất cưa
Lấy gì mà kéo.
Cô hát bé nghe
XÚC SẮC XÚC SẺ
Xúc xắc xúc xẻ, năm mới năm mẻ,
Nhà nào con thức mở cửa cho chúng tôi.
Bước lên giường cao thấy đôi rồng ấp.
Bước xuống giường thấp thấy đôi rồng chầu.
Bước ra đằng sau thấy nhà ngói lợp.
Voi ông còn buộc, ngựa ông còn cầm.
Ông sống một trăm linh năm tuổi lẻ.
Vợ ông sanh đẻ đứa con tốt lành.
Bé hát theo cô
BÉ CHÚC TẾT
Bánh chưng xanh bên dưa hấu đỏ
Cành mai vàng bên cành đào tươi
Tết năm nay bé thêm một tuổi
Chúc ông bà sức khoẻ dồi dào
Chúc ba mẹ sức khoẻ nhiều nhiều
Chúc anh chị thương bé nhiều nhiều
Nhưng bé lớn rồi bé không thích lì xì.
Cô kể chuyện bé nghe
THỎ CON ĂN GÌ?
Vào một buổi sáng mùa xuân,Thỏ con đi lang thang trong rừng.Thỏ đi mãi, đi mãi mà chẳng tìm được cái gì để ăn.
Thỏ gặp Gà Trống đang mổ thóc. Gà Trống mời:“Bạn Thỏ ơi, tôi có nhiều thóc vàng, bạn hãy ăn cùng tôi”
Thỏ con nói: “Cảm ơn bạn, nhưng tôi không ăn được thóc vàng”
Thỏ lại đi tiếp, trên đường đi,Thỏ gặp Mèo đang ăn cá
Mèo vui vẻ mời Thỏ: “Thỏ ơi, mời bạn ăn cá cùng tôi”
Thỏ nói: “Cảm ơn Mèo con nhé, tôi không ăn được cá đâu”
Thỏ laị tiếp tục bước những bước đi nặng nề vì mệt và đói.
Mệt quá,Thỏ con ngồi nghỉ ngơi dưới gốc cây và bật khóc “Hu,hu..”
Vừa lúc đó Dê con xách làn rau đi qua. Dê mời Thỏ ăn hai củ cà rốt.Thỏ con mừng rỡ cảm ơn Dê con và chú ăn cà rốt một cách ngon lành.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
CHỒI 1
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
CÂY ĐÀO
Tác giả: Nhược Thủy
Cây đào đầu xóm
Lốm đốm nụ hồng
Chúng em chỉ mong
Mùa đào mau nở
Bông đào nho nhỏ
Cánh đào hồng tươi
Hễ thấy hoa cười
Đúng là tết đến.
Bài hát
EM THÊM MỘT TUỔI
Nhạc: Hoàng Long
Mùa xuân đã về đây, hàng cây thêm một tuổi
Mà vẫn không già thêm, những chồi non vẫn nhú lên.
Còn em thêm một tuổi, giờ đây đã lớn khôn
Em sẽ là bạn tốt, em sẽ là con ngoan.
Mùa xuân đã về đây, bầy chim thêm một tuổi
Mà vẫn như trẻ con, vẫn đùa vui hát véo von.
Còn em thêm một tuổi, giờ đây đã lớn khôn
Em sẽ là bạn tốt, em sẽ là con ngoan.
Nghe kể chuyện
SỰ TÍCH MÙA XUÂN
Ngày xưa trên trái đất chỉ có ba mùa: mùa Hạ, mùa Thu và mùa Đông. Người ta bảo rằng, mùa Xuân chỉ đến khi có một chiếc cầu vồng nhiều màu sắc và có muôn hoa đón chào.
Cầu vồng thì chỉ có trong mùa Hạ, khi ông mặt trời xuất hiện sau cơn mưa rào. Còn hoa thì nở quanh năm, lại có khắp nơi trên trái đất nên không thể hẹn nhau cùng nở một lúc được.
Vì thế, sau mùa Đông giá buốt là đến mùa hạ nóng bức, thời tiết thay đổi đột ngột khiến cho muôn loài hết sức khổ sở. Ai cũng mong được gặp mùa Xuân ấm áp.
Có một chú thỏ sống trong khu rừng xanh với mẹ. Mỗi lúc chuyển mùa, mẹ của thỏ lại bị ốm nặng. Thương mẹ quá, thỏ liền bàn với bác khỉ già thông thái:
– Chúng ta hãy cùng nhau làm một chiếc cầu vồng thật đẹp để đón mùa Xuân.
– Nhưng bằng cách nào? Bác khỉ già hỏi lại.
– Cháu sẽ rủ muông thú trong rừng góp những chiếc lông đẹp nhất để làm chiếc cầu vồng nhiều màu sắc.
Tin lan truyền đi khắp nơi. Muông thú trong rừng đều muốn gặp mùa Xuân dịu hiền nên vui vẻ góp những sắc màu đẹp nhất. Nào là màu xám của gấu, màu vàng tơ của hươu sao, màu nâu của sóc. Rồi chim công, vẹt, vành khuyên…. cũng góp những chiếc lông nhiều màu sắc của mình. Bầy cá cũng cử cá chép mang đến một túi vây cá lấp lánh sắc màu.
Chim sâu khéo tay bắt đầu kết nối những mảng màu để làm chiếc cầu vồng.
Trong khi đó, thỏ tạm biệt các bạn muông thú để lên đường đi tìm các loài hoa.
Thỏ đi, đi mãi, vượt thác, lên ngàn, băng qua hết khu rừng này đến khu rừng khác để gặp từng loài hoa. Cảm động trước tấm lòng hiếu thảo của thỏ dành cho mẹ, các loài hoa đều đồng ý sẽ tích tụ dưỡng chất để chờ chị gió báo tin là đồng loạt nở.
Một buổi sáng cuối mùa Đông, chim sâu đã dệt xong những mảng màu cuối cùng. Chiếc cầu vồng xuất hiện làm muôn loài trên mặt đất xôn xao. Chị gió nhanh chóng báo tin cho các loài hoa. Như đã hẹn, những nụ hoa lần lượt trồi lên, nở muôn màu rực rỡ. Cả mặt đất lộng lẫy sắc màu. Nàng mùa Xuân xinh đẹp đã đến với trái đất.
Từ đó, trên trái đất có đủ bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nếu các bé để ý sẽ thấy các loài hoa đều khoe màu rực rỡ khi những làn gió xuân nhè nhẹ thổi tới.
Còn riêng chú thỏ đáng yêu đã được nàng mùa Xuân tặng cho một chiếc áo trắng tinh, mềm mại vì tấm lòng hiếu thảo và đã biết đoàn kết các bạn muông thú và các loài hoa để cùng nhau đón mùa Xuân về.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
CHỒI 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
TẾT ĐANG VÀO NHÀ
Hoa đào trước ngõ
Cười vui sáng hồng
Hoa mai trong vườn
Rung rinh cánh trắng
Sân nhà đầy nắng
Mẹ phơi áo hoa
Em dán tranh gà
Ông treo câu đối
Tết đang vào nhà
Sắp thêm một tuổi
Đất trời nở hoa.
Bài hát
TẾT ƠI LÀ TẾT
Tết tết tết là tết là tết, tết vừa đến đây dưới mái hiên nhà.
Tết tết tết là tết là tết, tết vừa ghé qua trong nhà dưới phố.
Tết tết tết là tết là tết, cho người ở xa về đây xum vầy.
Tết tết tết là tết là tết, con cháu ông bà quây quần bên nhau.
Cho bầy trẻ thơ cùng khoe áo mới, cho những người lớn lì xì trẻ con,
Tất cả mọi người hân hoan chúc nhau, chúc nhau một năm an lành yên vui.
Nghe kể chuyện
QUẢ BẦU TIÊN
Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé con nhà nghèo, nhưng vô cùng tốt bụng. Chú luôn luôn sẵn lòng giúp đỡ tất cả mọi người, mọi vật xung quanh mình.
Cứ mỗi độ xuân về, chim chóc lại ríu rít kéo nhau tới làm tổ, hót vang quanh nhà chú bé.
Một hôm có một con Cáo ở đâu mà tới bắt chim Én ở đầu nhà chú bé. Con Én non nớt bị rơi xuống đất gãy cánh. Chú bé vội lao ra cứu con chim. Chú ôm ấp vỗ về con Én nhỏ, làm cho nó một cái tổ khác và ngày ngày chăm cho con Én ăn. Nhờ sự chăm sóc tận tình của chú bé, Én nhỏ đã khỏi đau rồi. Mùa thu đến khi nhìn lên trời thấy từng đàn Én hối hả bay đi tránh rét ở phương Nam, con Én nhỏ phân vân nửa muốn bay theo đàn, nửa lại lưu luyến không nỡ rời chú bé.
Hiểu được lòng Én nhỏ, chú bé âu yếm bảo:
– Chim Én ơi! Em cứ bay theo đàn đi kẻo mùa đông lạnh lắm. Đến mùa xuân ấm áp thì Én lại trở về với anh nhé.
Nói xong chú bé tung con Én nhỏ lên trời. Én nhỏ dang cánh chấp chới bay lên nền trời xanh biếc của mùa thu. Rồi nhập vào một đàn Én lớn đang trên đường di cư về những xứ sở ấm áp ở phương Nam. Én nhỏ mau chóng tìm được niềm vui giữa bạn bè, nhưng nó không thể nào quên chú bé.
Mùa xuân tươi đẹp đã tới. Con Én nhỏ tìm về ngôi nhà đơn sơ nhưng đầm ấm tình thương của chú bé. Nó kêu lên thành tiếng mừng vui khi thấy chú bé đang ngồi đan sọt giữa sân. Đôi cánh Én chao liệng sà xuống và Én thả trước mặt chú bé một hạt bầu.
Chú bé vùi hạt bầu xuống đất. Chẳng bao lâu hạt bầu đã nảy mầm thành cây. Cây bầu lớn nhanh như thổi, ra hoa, kết quả. Nhưng lạ chưa, quả bầu to khổng lồ, cả nhà chú bé mới khiêng về được một quả, khi bổ ra… Ôi! Thật kì diệu! Trong quả bầu đầy vàng bạc, châu báu và thức ăn ngon!
Tên địa chủ trong vùng nghe được chuyện ấy. Hắn cũng muốn được chim Én cho nhiều quả bầu tiên. Hắn bèn tìm cách bắt một con chim Én con rồi bẻ gãy cánh. Sau đó hắn giả vờ thương xót con Én rồi đem về nuôi.
Đến mùa thu, khi nhìn lên trời thấy đàn Én đầu tiên xuất hiện, hắn vội vàng ném con Én lên trời và bảo:
– Bay đi Én con! Mau đi kiếm hạt bầu tiên về đây cho ta!
Con Én khốn khổ bay đi. Mùa xuân năm sau nó cũng trở về và đem theo một hạt bầu. Tên địa chủ hí hửng đem gieo và ngày đêm canh giữ. Khi quả bầu đã già, hắn bảo mọi người khiêng về rồi đuổi tất cả ra. Hắn đóng cửa lại rồi một mình hắn bổ quả bầu tiên. Quả bầu vừa được bổ ra, vàng bạc chẳng có, chỉ có rắn rết. Rắn rết từ trong quả bầu xông ra cắn chết tên địa chủ tham lam độc ác.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
CHỒI 3
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
CÂY XẤU HỔ
(Thái Thăng Long)
Tay em khẽ chạm
Lá cụp vào rồi
Cây như có mắt
Phải không bạn ơi!
Mắt trong kẽ lá
Tinh nghịch nhìn em
Xin đừng xấu hổ
Cây hãy làm quen…..
CẢI CHÍP
(Sưu tầm)
Đây là cây cải chíp
Búp lá tròn múp míp
Bé ăn nhiều rau xanh
Bé sẽ lớn thật nhanh.
Bài hát
NẮNG SỚM
Mở cửa ra cho nắng sớm vào phòng
Nắng cùng em hát và cùng chơi múa vòng
Có cô chim khuyên khen là vui quá
Vui cùng nắng sớm ơ má ai cũng hồng.
Nghe kể chuyện
BÍ CON THOÁT NẠN
Bé quyên gieo một hạt bí vào luống đất trong vườn. Hằng ngày, Quyên sốt ruột muốn bới đất lên xem Bí con đã nẩy mầm chưa, nhưng mẹ bảo làm thế bí con sẽ chết mất. Thế là bé Quyên lại kiên nhẫn chờ đợi.
Bí con ngủ một giấc dài trong lòng đất ấm áp. Nó thấy dễ chịu đến mức chẳng muốn thức dậy tẹo nào. Thế rồi những hạt mưa xuân rơi xuống, len lỏi đến chỗ Bí con nằm và đánh thức nó.
– Dậy đi, Bí con ơi! Mùa xuân đến rồi kìa. Tất cả các chồi non đã thức dậy cả rồi, chỉ còn mỗi mình bạn là ngủ muộn thôi đấy!
Bí con bừng tỉnh. Nó vươn vai một cái rồi đội đất ngoi lên. Đầu tiên là hai chiếc lá mầm xinh xắn xòa lên khỏi mặt đất. Ôi, thế giới mới đẹp làm sao! Những bông hoa rực rỡ đu đưa khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời, đàn bướm xinh rập rờn bên muôn hoa. Trên cây, đàn chim líu lo ca hát.
Bí con háo hức cố kiễng chân lên để nhìn cho rõ. Mỗi lần kiễng chân, Bí con lại cao thêm môt tí. Bí con tự nhủ: “Mình phải lớn nhanh lên mới được”.
Bỗng từ đâu, một lão Sâu Rau to lớn gớm ghiếc tiến đến. hai cái răng nanh của lão nom như cái máy chém sẵn sàng cắt phăng đầu Bí con. Bí con khiếp sợ nhắm nghiền mắt, giơ chiếc lá non lên che mặt.
Nhưng may mắn làm sao, đúng lúc Sâu Rau đang định ngoạn lấy Bí con thì bé Quyên xuất hiện. Bé Quyên gắp lão Sâu và vứt xuống ao.
Bé Quyên âu yếm nói với Bí con:
– Chào Bí con! Em đừng sợ gì nhé, từ nay chị sẽ bảo vệ em!
Bí con đáp:
– Em cảm ơn chị!
Cả vườn rau lao xao chúc mừng Bí con thoát nạn.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
LÁ 1
Thơ - Đồng Dao - Cao Dao
Bài thơ:
MƯA XUÂN
Mưa xuân nhè nhẹ
Trên mái tóc em
Như hạt sương đêm
Đậu trên cành lá
Nghiêng nghiêng bên má
Chào đón mưa rơi
Em ngẩng nhìn trời.
Xuân sang đẹp quá!
Bài hát
EM YÊU CÂY XANH
Em rất thích trồng nhiều cây xanh
Ccho con chim nhảy nhót trên cành
Sân chơi sẽ có nhiều bông mát
Cho trường em bông hoa đẹp xinh
Cô giáo dạy em yêu cây xanh
Cây có hoa quả chín trên cành
Vui cùng vui em sẽ lớn nhanh
Để mùa xuân mãi mãi của em
Nghe kể chuyện
SỰ TÍCH BÁNH CHƯNG BÁNH DÀY
Xưa kia, vào đời Hùng Vương thứ 6, sau khi dẹp loạn giặc Ân, Vua Hùng cảm thấy mình đã tuổi cao sức yếu, nên có ý định muốn truyền ngôi báu. Ngặt nỗi ông lại có đến hai mươi người con trai, vua phân vân không biết chọn người nào lên làm vua. Cũng sắp đến Tết, Vua mới ngỏ ý mời các con lại và bảo:
– Ta tuổi đã cao, không còn sống bao lâu nữa, việc nước lại lớn lao. Ta muốn tìm trong số các con một người ưng ý để lên làm vua.
Các hoàng tử im lặng nghe Vua tiếp:
– Người nối ngôi không những tài giỏi mà còn phải có tấm lòng nhân hậu bao dung. Ta có ý thế này: cũng sắp Tết đến xuân sang, con nào bày cho ta một cỗ ngon, có ý nghĩa nhất thì ta sẽ truyền ngôi cho người đó.
Nghe thấy thế thì các hoàng tử hào hứng về nhà chuẩn bị của ngon vật lạ, người lên rừng người xuống biển, hễ ở đâu nghe nói có vật ngon của lạ là họ tìm bằng được, chẳng quản ngại xa xôi.
Trong khi ấy, chỉ có người con trai thứ 18 của Vua Hùng là Lang Liêu là lẻ loi hơn cả, chàng mất mẹ từ sớm, lại hiền hậu nhân từ, sống đạo đức từ bé, ít sống dựa vào bổng lộc vua ban nên nhà cửa đơn sơ giản dị. Ông lo lắng không biết phải làm cỗ sao cho phải. Ngày tuyển chọn sắp đến gần mà Lang Liêu vẫn chưa nghĩ ra món gì xứng đáng để dâng lên vua cha.
Một hôm nọ, đang nằm vắt tay lên trán suy nghĩ, Lang Liêu ngủ quên lúc nào không hay, trong giấc mơ, có một vị thần đến bảo chàng: “Con này, trong trời đất không gì quý bằng hạt gạo, gạo là thức ăn nuôi sống con người chúng ta, con hãy lấy gạo nếp ra làm bánh hình tròn tượng trưng cho trời, làm bánh hình vuông tượng trưng cho đất, lấy lá bọc ngoài, đặt nhân trong tượng hình cho Cha Mẹ sinh thành.”
Lang Liêu tỉnh dậy thì lấy làm vui mừng lắm, bèn làm ngay theo lời Thần dặn, chọn gạo nếp thật ngon để làm vỏ bánh vuông tượng Đất, đặt nhân đỗ xanh, thịt lợn, bọc lá dong bên ngoài, sau đó bỏ vào chõ chưng chín, gọi là Bánh Chưng. Tiếp đến ông giã xôi thật xuyễn, đặt nhân đỗ xanh để làm bánh tròn, tượng hình trời, gọi là bánh Dầy. Còn lá xanh bọc ở ngoài và nhân ở trong ruột bánh là tượng hình cha mẹ yêu thương đùm bọc con cái.
Đến ngày hẹn, các hoàng tử đều đem thức ăn đến bày trên mâm cỗ. Ôi thôi, đủ cả sơn hào hải vị, nhiều món ngon lành. Hoàng tử Lang Liêu thì chỉ có Bánh Dầy và Bánh Chưng. Vua Hùng Vương lấy làm lạ hỏi, thì Lang Liêu đem chuyện Thần báo mộng kể, giải thích ý nghĩa của Bánh Dầy Bánh Chưng. Vua cha nếm thử, thấy bánh ngon, khen có ý nghĩa, bèn truyền ngôi Vua lại cho Lang Liêu con trai thứ 18.
Kể từ đó, mỗi khi đến Tết Nguyên Đán, thì dân chúng làm bánh Chưng và bánh Dầy để dâng cúng Tổ Tiên và Trời Đất.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
LÁ 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
HOA KẾT TRÁI
(Thu Hà)
Hoa cà tim tím
Hoa mướp vàng vàng
Hoa lựu chói chang
Đỏ như đốm lửa
Hoa vừng nho nhỏ
Hoa đỗ xinh xinh
Hoa mận trắng tinh
Rung rinh trước gió
Này các bạn nhỏ
Đừng hái hoa tươi
Hoa yêu mọi người
Nên hoa kết trái.
Bài hát
LÁ XANH
(Hoàng Việt)
Gió đung đưa cành
Bướm nhỏ vờn quanh
Kìa là lá xanh xanh.
Lá xanh vẫy vẫy
Như gọi em đi nhanh đi nhanh
Nhanh tới trường em yêu
Là lá la tới trường em yêu.
MÙA XUÂN ĐẾN RỒI
(Phạm Thị Sửu)
Sáng hôm nay trời đã nắng lên rồi
Cầm tay nhau chúng ta ra vườn chơi
Ngắm bướm xinh đùa trên cánh hoa hồng
Mùa xuân tới hát ca reo vui mừng.
Nghe kể chuyện
SỰ TÍCH BÁNH CHƯNG BÁNH DÀY
Xưa kia, vào đời Hùng Vương thứ 6, sau khi dẹp loạn giặc Ân, Vua Hùng cảm thấy mình đã tuổi cao sức yếu, nên có ý định muốn truyền ngôi báu. Ngặt nỗi ông lại có đến hai mươi người con trai, vua phân vân không biết chọn người nào lên làm vua. Cũng sắp đến Tết, Vua mới ngỏ ý mời các con lại và bảo:
– Ta tuổi đã cao, không còn sống bao lâu nữa, việc nước lại lớn lao. Ta muốn tìm trong số các con một người ưng ý để lên làm vua.
Các hoàng tử im lặng nghe Vua tiếp:
– Người nối ngôi không những tài giỏi mà còn phải có tấm lòng nhân hậu bao dung. Ta có ý thế này: cũng sắp Tết đến xuân sang, con nào bày cho ta một cỗ ngon, có ý nghĩa nhất thì ta sẽ truyền ngôi cho người đó.
Nghe thấy thế thì các hoàng tử hào hứng về nhà chuẩn bị của ngon vật lạ, người lên rừng người xuống biển, hễ ở đâu nghe nói có vật ngon của lạ là họ tìm bằng được, chẳng quản ngại xa xôi.
Trong khi ấy, chỉ có người con trai thứ 18 của Vua Hùng là Lang Liêu là lẻ loi hơn cả, chàng mất mẹ từ sớm, lại hiền hậu nhân từ, sống đạo đức từ bé, ít sống dựa vào bổng lộc vua ban nên nhà cửa đơn sơ giản dị. Ông lo lắng không biết phải làm cỗ sao cho phải. Ngày tuyển chọn sắp đến gần mà Lang Liêu vẫn chưa nghĩ ra món gì xứng đáng để dâng lên vua cha.
Một hôm nọ, đang nằm vắt tay lên trán suy nghĩ, Lang Liêu ngủ quên lúc nào không hay, trong giấc mơ, có một vị thần đến bảo chàng: “Con này, trong trời đất không gì quý bằng hạt gạo, gạo là thức ăn nuôi sống con người chúng ta, con hãy lấy gạo nếp ra làm bánh hình tròn tượng trưng cho trời, làm bánh hình vuông tượng trưng cho đất, lấy lá bọc ngoài, đặt nhân trong tượng hình cho Cha Mẹ sinh thành.”
Lang Liêu tỉnh dậy thì lấy làm vui mừng lắm, bèn làm ngay theo lời Thần dặn, chọn gạo nếp thật ngon để làm vỏ bánh vuông tượng Đất, đặt nhân đỗ xanh, thịt lợn, bọc lá dong bên ngoài, sau đó bỏ vào chõ chưng chín, gọi là Bánh Chưng. Tiếp đến ông giã xôi thật xuyễn, đặt nhân đỗ xanh để làm bánh tròn, tượng hình trời, gọi là bánh Dầy. Còn lá xanh bọc ở ngoài và nhân ở trong ruột bánh là tượng hình cha mẹ yêu thương đùm bọc con cái.
Đến ngày hẹn, các hoàng tử đều đem thức ăn đến bày trên mâm cỗ. Ôi thôi, đủ cả sơn hào hải vị, nhiều món ngon lành. Hoàng tử Lang Liêu thì chỉ có Bánh Dầy và Bánh Chưng. Vua Hùng Vương lấy làm lạ hỏi, thì Lang Liêu đem chuyện Thần báo mộng kể, giải thích ý nghĩa của Bánh Dầy Bánh Chưng. Vua cha nếm thử, thấy bánh ngon, khen có ý nghĩa, bèn truyền ngôi Vua lại cho Lang Liêu con trai thứ 18.
Kể từ đó, mỗi khi đến Tết Nguyên Đán, thì dân chúng làm bánh Chưng và bánh Dầy để dâng cúng Tổ Tiên và Trời Đất.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
MẦM 1
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
CHÚC TẾT
Năm mới bé chúc
Cả nhà sung túc
Vạn sự an khang
Phước tràn lộc sang
Mọi ngày may mắn
Bé cười tươi tắn
Kính chúc mọi người
Hạnh phúc xuân ngời
Như gia đình bé
Kính chúc! Kính chúc!
Đồng dao:
GÁNH GÁNH GỒNG GỒNG
Gánh gánh gồng gồng
Gánh sông gánh núi
Gánh củi gánh cành
Ta chạy cho nhanh
Về xây nhà bếp
Nấu nồi cơm nếp
Chia ra năm phần
Một phần cho mẹ
Một phần cho cha
Một phần cho bà
Một phần cho chị
Một phần cho anh
Ta chạy cho nhanh
Về xây nhà bếp
Nấu nồi cơm nếp…
Bài hát
HOA BÉ NGOAN
Hoa nào mẹ yêu nhất?
Hoa nào thơm ngát hương?
Hoa nào tươi thắm nhất?
Đó là hoa bé ngoan!
Em được mẹ thương nhất
Em được cô giáo yêu
Khi mà em ngoan nhất
Sẽ là hoa bé ngoan!
Nghe kể chuyện
NÀNG TIÊN MÙA XUÂN
Trong vườn hoa, loài hoa nào cũng cho là mình đẹp nhất để chào đón mùa xuân về. Hoa hồng bảo :
- Nếu không có tớ cả vườn hoa này chẳng còn gì đẹp nữa .
Hoa Lay – ơn nói:
- Nếu không có tớ, sẽ chẳng ai thèm vào vườn hoa ngắm hoa đâu !
Hoa Vi-ô-lét vội vàng nói:
- Vườn hoa đẹp nhất là vì có tớ chứ ! Bộ áo tím và dáng vẻ của tớ thật tuyệt vời.
Rồi hoa Cúc, hoa Huệ, Hoa Thược Dược, Hoa Đồng Tiền … cũng tranh nhau khoe rằng mình là đẹp nhất, khiến cho cả khu vườn trở nên náo nhiệt và rộn rã, riêng chỉ có một cái cây đứng trong góc vườn là lặng im không một tiếng nào cả. Thấy vậy những bông hoa nhìn nhau và nói:
- Cây gì mà thân cành khẳng khiu thế kia, chẳng có hoa gì cả.
Và từ đấy, không ai để ý đến cái cây trong góc vườn nữa.
Sáng 30 tết, cô chủ bước vào vườn hoa và nói:
- Xin chào những bông hoa của mùa xuân!
Cả vườn hoa xôn xao hớn hở, bông hoa nào cũng hướng theo cô bé và hy vọng mình sẽ được chọn để trưng bày trong ngày tết. Nhưng lạ thay, cô bé chạy vào góc vườn và reo lên:
- Ôi, hoa Mai đẹp quá !
Chị Mai vội vàng rung rinh khoe sắc cười cười…nói nói với cô bé.
Các loại hoa bất chợt nhận ra cái cây khẳng khiu ở góc vườn kia, giờ đã khoác lên mình một chiếc áo đẹp tuyệt vời, với những bông hoa vàng tươi thắm, đang vui đùa trong nắng xuân.
Các loại hoa cất tiếng hỏi Mai:
– Hoa Mai ơi, làm cách nào mà bạn có được những hoa đẹp thế?
Hoa Mai dịu dàng trả lời:
– Đó là nhờ đất mẹ nuôi lớn, nhờ mưa nắng bốn mùa, và nhờ bàn tay chăm sóc sớm hôm của cô chủ đấy !
Cô chủ nói tiếp:
– Đó còn là nhờ tính khiêm nhường, giản dị, nhờ lòng kiên trì, dũng cảm chịu đựng gió rét, sương sa của Hoa Mai nữa chứ. Cả năm vất vả, Hoa Mai đã dành tất cả để đơm hoa thắm dâng tặng hương sắc của mùa xuân cho chúng ta đấy.
Bấy giờ các loại hoa đã hiểu ra hoa Mai chính là “Nàng tiên của mùa xuân” và cảm thấy xấu hổ về thái độ xử sự của mình trước kia, rồi khẽ nói với bạn Mai:
– Hoa Mai ơi, chúng mình muốn cùng bạn góp sắc hương trong ngày tết có được không?
Hoa Mai và cô chủ đáp:
-Tất nhiên rồi, nào các bạn chúng ta hãy đón mừng năm mới nhé.
Cả vườn hoa bừng lên sắc hương rực rỡ và ngọt ngào chào đón một năm mới với bao điều an lành và hạnh phúc .
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
MẦM 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
CHÚC TẾT
Năm mới bé chúc
Cả nhà sung túc
Vạn sự an khang
Phước tràn lộc sang
Mọi ngày may mắn
Bé cười tươi tắn
Kính chúc mọi người
Hạnh phúc xuân ngời
Như gia đình bé
Kính chúc! Kính chúc!
Bài hát
BÉ ĐÓN TẾT SANG
Bé thấy mai vàng, biết sắp xuân sang
Mang câu đối treo “Chúc mừng năm mới!”
Chiếc bánh chưng to, ngũ quả mâm tròn
Đôi dưa hấu xanh, cúng đêm giao thừa.
Bé chúc ông bà sẽ mãi không già
Ông khen bé ngoan lì xì tuổi mới
Bé với ba mẹ mai sẽ vui xuân
Đi xem múa lân “Ô kìa pháo hoa
Nghe kể chuyện
CHIẾC ÁO MÙA XUÂN
Vào những ngày mùa đông lạnh cóng, tuyết rơi trắng xóa, cả Thỏ mẹ và Thỏ con đều khoác trên mình bộ áo da trắng tinh.
Sang xuân, chú Thỏ con vẫn mặc chiếc áo da trắng. Trong rừng, cô Gà Gô đã thay một bộ áo hoa rất đẹp bởi mùa xuân, cánh đồng đầy ắp hoa cỏ lá xanh, còn vào mùa đông, tuyết phủ trắng thì phải mặc áo trắng, như thế sẽ dễ ẩn nấp hơn!
Đến bên hồ, một anh bạn Nhái Bén vừa mới thức dậy, toàn thân tỏa ánh xanh như cây cỏ. Ngay cả những anh Châu Chấu cũng thay áo mùa xuân mới. Anh thích nhảy trên bãi cỏ thì mặc áo xanh, còn anh thích nhảy trên bãi đất lại mặc áo nâu. Nhìn thấy Thỏ con. Châu Chấu cười giễu:
-Ha ha! Mùa xuân mà vẫn mặc áo da trắng cơ à? Đúng là đồ Thỏ ngốc nghếch!
Thỏ con xấu hổ quá, chạy thẳng một mạch về nhà, nằng nặc đòi mẹ phải thay quần áo cho, Thỏ mẹ cười và nói:
– Con thử soi gương xem nào.
Và thật kỳ lạ khi trong gương, chú thấy mình đã mọc rất nhiều lông màu xám. Thỏ sung sướng reo lên:
– A! thấy rồi, con đã mặc quần áo mùa xuân mẹ ạ!
Mấy ngày sau, hai mẹ con nhà Thỏ đã thay hết lông và mặc bộ quần áo mùa xuân mới.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
MẦM 3
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
CÂY ĐÀO
Cây đào đầu xóm
Lốm đốm nụ hồng
Chúng em chỉ mong
Mùa đào mau nở
Bông đào nho nhỏ
Cánh đào hồng tươi
Hễ thấy hoa cười
Đúng là tết đến
TẾT ĐANG VÀO NHÀ
Hoa đào trước ngõ
Cười vui sáng hồng
Hoa mai trong vườn
Rung rinh cánh trắng
Sân nhà đầy nắng
Mẹ phơi áo hoa
Em dán tranh gà
Ông treo câu đối
Têt đang vào nhà
Sắp thêm một tuổi
Đất trời nở hoa.
Đồng dao
CON GÀ
Con gà cục tác lá chanh
Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi
Con chó khóc đứng, khóc ngồi !
Bà ơi! đi chợ mua tôi đồng riềng !
Bài hát
SẮP ĐẾN TẾT RỒI
Sắp đến tết rồi
Đến trường rất vui
Sắp đến tết rồi
Về nhà rất vui
Mẹ đang may áo mới nhé
Ai cũng vui mừng ghê
Mùa xuân nay em đã lớn
Biết đi thăm ông bà
BÉ CHÚC TẾT
Bánh chưng xanh bên dưa hấu đỏ
Cành mai vàng bên cành đào tươi
Tết năm nay bé thêm một tuổi
Chúc ông bà sức khỏe vui tuổi già
Chúc ba mẹ sức khỏe nhiều nhiều
Chúc anh chị thương bé nhiều nhiều
Nhưng bé lớn rồi bé không thích lì xì.
Nghe kể chuyện
HOA MÀO GÀ
Ngày xưa chú gà nào cũng có một cái mào đỏ rất đẹp như mào các chú gà trống bây giờ. Một buổi sớm, gà Mơ soi mình trong vũng nước và sung sướng thấy chiếc mào rực rỡ xoè trên đỉnh đầu như một chùm hoa đỏ rực. Gà Mơ khoan khoái đập cánh và hát bài hát quen thuộc của họ hàng nhà gà : “Cục ta cục tác, mào ta đã mọc, cục ta cục tác, mào ta đã mọc”.
Mọi vật quay ra nhìn Gà Mơ và cùng suýt xoa : “Chiếc mào mới xinh xắn làm sao; Trông Gà Mơ thật đáng yêu”. Gà Mơ đi tung tăng khắp nơi kiếm mồi. Nó đến bên bể nước và nghe thấy có tiếng khóc ti tỉ. Nó dừng lại, nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt và lắng tai nghe. Thì ra có một cây màu đỏ tía đang tấm tứt khóc một mình. Gà Mơ đang vui sướng, thấy bạn buồn, Mơ bỗng bối rối. Nó vội vàng chạy đến khẽ hỏi :
– Bạn sao thế ?
Cây rơi hạt nước mắt trong suốt như hạt sương xuống gốc và sụt sịt bảo :
– Các cây quanh đây, cây nào cũng có hoa mà chỉ có mỗi mình tôi không có hoa.
Chưa nói dứt câu, cây lại bật khóc, nước mắt cứ rơi xuống thánh thót. Gà Mơ an ủi bao nhiêu cũng không làm cây nín. Gà Mơ nghĩ một lúc rồi quyết định :
-Tôi cho bạn bông hoa đỏ trên đầu tôi nhé.
Cây sung sướng vẫy lá rối rít :
– Thế bạn cho tôi thật nhé ! Cám ơn bạn !
Sáng hôm sau, mọi người ngạc nhiên khi thấy chiếc áo mào đẹp đẽ của Gà Mơ biến đâu mất. Còn cái cây bên bể nước thì lại nở chùm hoa rực rỡ y hệt chiếc mào của Gà Mơ.
Cây hoa sung sướng đón ánh mặt trời nhuộm cho bông hoa thêm đỏ thắm. Cây khe khẽ kể cho mọi người nghe câu chuyện về lòng tốt của Gà Mơ. Thế là mọi người gọi cây hoa đó là cây hoa mào gà.
Trên đầu Gà Mơ bây giờ cũng nhú lên một chiếc mào mới nho nhỏ, xinh xinh rồi đấy.
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 2/2018
MẦM 4
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
CHÚC TẾT
Năm cũ vừa qua
Bước sang năm mới
Con chúc ông bà
Sống lâu trăm tuổi
Con chúc ba mẹ
Sức khỏe dồi dào
Cả nhà sung túc
Hạnh phúc an khang
Bài hát
BÉ CHÚC TẾT
Tết đến rồi! Vui thật vui
Em mặc áo mới đi chúc tết họ hàng
Em chúc ông bà sống lâu thật lâu
Em chúc cha mẹ mạnh khỏe luôn.
Nghe kể chuyện
THỎ CON ĂN GÌ?
Vào một buổi sáng mùa xuân,Thỏ con đi lang thang trong rừng.Thỏ đi mãi, đi mãi mà chẳng tìm được cái gì để ăn.
Thỏ gặp Gà Trống đang mổ thóc. Gà Trống mời:“Bạn Thỏ ơi, tôi có nhiều thóc vàng, bạn hãy ăn cùng tôi”
Thỏ con nói: “Cảm ơn bạn, nhưng tôi không ăn được thóc vàng”
Thỏ lại đi tiếp, trên đường đi,Thỏ gặp Mèo đang ăn cá
Mèo vui vẻ mời Thỏ: “Thỏ ơi, mời bạn ăn cá cùng tôi”
Thỏ nói: “Cảm ơn Mèo con nhé, tôi không ăn được cá đâu”
Thỏ laị tiếp tục bước những bước đi nặng nề vì mệt và đói.
Mệt quá,Thỏ con ngồi nghỉ ngơi dưới gốc cây và bật khóc “Hu,hu..”
Vừa lúc đó Dê con xách làn rau đi qua. Dê mời Thỏ ăn hai củ cà rốt.Thỏ con mừng rỡ cảm ơn Dê con và chú ăn cà rốt một cách ngon lành.