NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 1/2018
CHỒI 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
BÁC BẦU BÁC BÍ
Bác bầu, bác bí
Lúc lỉu giàn cao
Nhìn xuống mặt ao
Cá tôm bơi lội
Bác bí nghĩ ngợi
“ Mình với cô tôm
Nấu bát canh thơm
Ăn vào thật mát”
Bác bầu chí chát:
“Bí bí, tôm tôm
Ai ai cũng biết
Nhưng thôi nhường bác
Cá nấu với bầu
Cũng có sao đâu
Vừa ngon, vừa bổ”
Châu chấu nghển cổ:
“Bầu,bí, cá, tôm
Món nào cũng thơm
Đều ngon ngon cả”
Đồng dao:
RỀNH RỀNH RÀNG RÀNG
Rềnh rềnh ràng ràng
Ba gang chiếu trải
Xích lại cho gần
Một người hai chân
Hai người ba chân
Ba người sáu chân
Bốn người tám chân
Chân gầy chân béo
Dệt vải cho bà
Vải hoa vải trắng
Đến mai trời nắng
Đem vải ra phơi
Đến mốt đẹp trời
Đem ra may áo
Rềnh rềnh ràng ràng
Bài hát
ANH PHI CÔNG ƠI
Anh phi công ơi anh bay trên trời
Anh nghiêng đôi cánh bóng như gương soi
Anh vòng anh liệng bay trên xa vời
Anh vòng anh liệng giữ yên bầu trời
Em thích bầu trời anh đang bay đó
Tối có ông trăng khi mờ khi tỏ
Mưa có cầu vồng ánh xanh ánh đỏ
Em thích bầu trời anh phi công ơi
Mai đây em lớn em làm phi công
Bay cao hơn nữa anh ơi biết không
Em thích bầu trời anh phi công ơi
Em thích bầu trời anh phi công ơi
CHÚ ẾCH CON
Kìa chú là chú ếch con, có hai là hai mắt tròn.
Chú ngồi học bài một mình bên hố bom kề vườn xoan.
Bao cô cá trê non cùng bao chú cá rô ron.
Tung tăng chiếc vây son nhịp theo tiếng ếch vang giòn.
Kìa chú là chú ếch con bé ngoan là ngoan nhất nhà.
Chú học thuộc bài xong rồi chú hát thi cùng họa mi.
Bao nhiêu chú chim ri cùng bao cô cá rô phi.
Nghe tiếng hát mê li cùng vui thích chí cười khì.
THẬT LÀ HAY
Nghe véo von trong vòm cây họa mi với sơn ca
Hai chú chim cao giọng hót, hót líu lo vang lừng.
Vui rất vui bay từ xa, chim oanh tới hót theo.
Li lí li, lí lì li. Thật là hay hay hay.
Nghe kể chuyện
CÂY RAU CỦA THỎ ÚT
(Phong Thu)
Mùa thu đã qua, mùa đông đã tới. Thỏ Mẹ dẫn các con ra vườn và bảo:
– Các con ạ, bây giờ là vụ rau rồi, mẹ sẽ dạy các con trồng củ cải nhé.
Ba anh em Thỏ ríu rít trả lời:
– Thưa mẹ, vâng ạ!
Bốn mẹ con quây quần bên luống đất, mẹ bắt đầu giảng:
– Muốn trồng rau, người ta phải làm đất, rồi gieo hạt…
Nhưng mới nghe mẹ nói vậy, thỏ Út đã nghĩ thầm: “Thế thì mình cũng biết rồi” và không chú ý nghe mẹ nói nữa.
Chú ngồi đấy nhưng còn mải nhìn theo con bươm bướm ngoài vườn nên chẳng biết mẹ còn dặn điều gì nữa.
Mẹ giảng xong, ba anh em bắt đầu làm việc, mỗi người phải trồng một luống rau nho nhỏ. Hai anh của thỏ Út cặm cụi cuốc đất, đập đất cho nhỏ tơi ra rồi mới gieo hạt, còn Thỏ Út thì chỉ làm qua quýt rồi nhảy đi chơi.
Ít ngày sau, hạt giống nảy mầm. Những cây rau bé li ti hiện ra. Hai luống rau của các anh cây mọc đều, trông như những chiếc khăn màu xanh tươi phủ lên mặt đất, còn luống rau của thỏ Út thì cây mọc thưa thớt, cây cao, cây thấp. Thế nhưng thỏ Út vẫn mải chơi chẳng chịu chăm bón gì cả.
Tới vụ thu hoạch, cây rau nào của các anh lá cũng to, củ cũng to, còn những cây rau của thỏ Út thì cằn cỗi vì thiếu nước, củ bé tí tẹo. Thỏ Út xấu hổ quá, biết nói sao với mẹ bây giờ?
Thấy vậy, thỏ Mẹ bảo:
– Nếu con chú ý nghe lời mẹ và chăm sóc vườn rau thì rau của con sẽ tươi tốt đúng không?
Sau vụ ấy, thỏ Út hỏi lại mẹ cách làm đất, trồng rau, vun luống, gieo hạt rồi bắt đầu trồng lại luống rau khác.
Đúng như lời mẹ đã nói: “Phải biết cách trồng và chăm sóc tưới bón”. Lần này, rau của thỏ Út lớn rất nhanh. Đến vụ thu hoạch, thỏ Út chở về nhà những cây rau lá xanh non.
Thỏ Út rất vui. Mẹ thỏ còn vui hơn vì thấy thỏ Út đã biết chăm chỉ và chịu khó làm việc.