Category: Chương trình học của bé, Cùng bé vui học, Lớp chồi, Lớp lá, Lớp mầm, Thông tin

Chuong trinh hoc cac be 3-4 tuoi

Chuong trinh hoc cac be 4-5 tuoi

Chuong trinh hoc cac be 5 -6 tuổi (Lá)
Category: Chương trình học của bé, Cùng bé vui học, Lớp chồi, Lớp lá, Lớp mầm, Thông tin
Category: Chương trình học của bé, Cùng bé vui học, Lớp Bambi, Thông tin
BÀI THƠ | BÀI HÁT | TRUYỆN KỂ |
Đọc thơ theo cô
ĂN Tác giả: Xuân Tửu Rửa tay sạch Mặc yếm vào Bé đứng trước Lớn đứng sau Dắt tay nhau. Ngồi vào ghế Nhai thật kỹ Nuốt cho ngon Ăn hết cơm Không rơi vãi. |
Cô hát bé nghe
CHIẾC KHĂN TAY Tác giả: Văn Tấn Chiếc khăn tay, mẹ may cho em
|
CÂY TÁO
Mưa phùn bay, hoa đào nở. Ông trồng cây táo xuống đất. Bé tưới nước cho cây. Ông mặt trời sưởi ấm cho cây. Gà trống đi qua nói to: “Cây ơi!Cây lớn mau” Thế là những chiếc lá non bật ra Những con bươm bướm bay qua cũng nói to: “Cây ơi!Cây lớn mau” Thế là cây ra đầy hoa. Một hôm ông, bé, gà, bươm bướm cùng nói to: “Cây ơi!Cây lớn mau” Thế là những quả táo chín ngon lành hiện ra. Bé giơ áo ra, những quả táo chín ngon lành rơi đầy vào áo bé. |
Đọc thơ theo cô
BẠN MỚI Tác giả: Nguyệt Mai Bạn mới đến trường Hãy còn nhút nhát Em dạy bạn hát Rủ bạn cùng chơi Cô thấy cô cười Cô khen đoàn kết.
|
Bé hát theo cô
LÀ CON MÈO Tác giả: Mộng Lân Là con mèo .. kêu meo meo Ai khóc mếu .. là con mèo Ngoan như bé .. là búp bê
|
CON CÁO
Có 1 chú Gà con đang lon ton trên bãi cỏ non để kiếm cái ăn, 1 con Cáo rón rén, rón rén đi đến định vồ bắt Gà con. Chợt trông thấy Cáo, Gà con hoảng hốt kêu lên: Chiếp! Chiếp! sợ khiếp! sợ khiếp! |
Đọc thơ theo cô
BÉ CƯNG Bé ngoan nè!
|
Cô hát bé nghe
CON CHIM NON Tác giả: Lý Trọng Con chim non trên cành hoa Chim ơi chim, chim đừng bay |
SẺ CON
Sẻ con chưa đủ lông cánh nhưng lại rất thích bay. Một hôm, Sẻ con tung cánh bay lên, nhưng lại rơi ngay xuống một bụi cỏ mềm. |
Đọc thơ theo cô
CHÚ GÀ CON |
Bé hát theo cô
EM BÚP BÊ Tác giả: Mộng Lợi Chung Em búp bê, rất đáng yêu |
|
Cô đọc bé nghe
CON TÀU Tác giả: Định Hải |
Vận động theo cô
ĐI MỘT HAI Một, hai đi một, hai. Một, hai đều chân bước. Một, hai đi một, hai .Một, hai đi một, hai |
|
Vận động theo cô
BÓNG TRÒN TO Bóng tròn to, tròn tròn tròn tròn to |
Nội dung | Mầm 1 | Mầm 2 | Mầm 3 | ||
THƠ |
CÁC CÔ THỢ
Tác giả: Thị Ngọc Cô thợ dệt Dệt vải hoa Cô thợ may May thành áo Mẹ cháu bảo Phải biết ơn Phải biết thương Cô cô thợ |
ĐÈN GIAO THÔNG
Tác giả: Mỹ Trang |
CÂY DÂY LEO
Tác giả: Xuân Tửu Cây dây leo |
||
ONG VÀ BƯỚM
Tác giả: Nhược Thủy Con bướm trắng Lượn vườn hồng Gặp con ong Đang bay vội Bướm liền gọi Rủ đi chơi Ong trả lời Tôi còn bận Mẹ tôi dặn Việc chưa xong Đi chơi rong Mẹ không thích. |
Giờ chơi
Tác giả: Lê Thị Hoa Giờ chơi hết rồi Nào các bạn ơi Ta cùng cất dọn Đồ dùng đồ chơi Vào nơi quy định
|
Giờ chơi
Tác giả: Lê Thị Hoa Giờ chơi hết rồi Nào các bạn ơi Ta cùng cất dọn Đồ dùng đồ chơi Vào nơi quy định
|
|||
ĐỒNG DAO |
DUNG DĂNG DUNG DẺ
Dung dăng dung dẻ Dắt trẻ đi chơi Đến cổng nhà trời Lạy cậu lạy mợ Cho cháu về quê Cho dê đi học Cho cóc ở nhà Cho gà bới bếp Xì xà xì xụp Ngồi thụp xuống đây. |
CON CHIM HAY HÓT
Con chim nó đỗ cành tre |
NU NA NU NỐNG
Nu na nu nống |
||
BÀI HÁT |
Ai cũng yêu chú mèo. Tác giả: Kim Hữu Nhà em có con mèo .Chú mèo kêu meo meo Mắt tròn trong như nước .Ai cũng yêu chú mèo.Nhà em có con mèo. Chú mèo kêu meo meo Đuôi vờn như tai múa. Ai cũng yêu chú mèo. |
||||
Hát và vận động theo nhạc bài hát: Làm chú bộ đội. Tác giả: Hoàng Long
Em thích làm chú bộ đội. Bước một hai chân bước một hai. Em thích làm chú bộ đội. Bước một hai vác súng trên vai. Một hai! Một hai! Một hai! Một hai! |
|||||
TRUYỆN KỂ |
HOA MÀO GÀ ( Sưu tầm)
Ngày xưa chú gà nào cũng có một cái mào đỏ rất đẹp như mào các chú gà trống bây giờ. Một buổi sớm gà Mơ soi mình trong vũng nước và sung sướng thấy chiếc mào rực rỡ xoè trên đỉnh đầu như một chùm hoa đỏ rực. Gà Mơ khoan khoái đập cánh và hát bài hát quen thuộc của họ hàng nhà gà : “Cục ta cục tác, mào ta đã mọc, cục ta cục tác, mào ta đã mọc”. Mọi vật quay ra nhìn Gà Mơ và cùng suýt xoa : “Chiếc mào mới xinh xắn làm sao; Trông Gà Mơ thật đáng yêu”. Gà Mơ đi tung tăng khắp nơi kiếm mồi. Nó đến bên bể nước và nghe thấy có tiếng khóc ti tỉ. Nó dừng lại nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt và lắng tai nghe. Thì ra có một cây mầu đỏ tía đang tấm tứt khóc một mình. Gà Mơ đang vui sướng, thấy bạn buồn, Mơ bỗng bối rối. Nó vội vàng chạy đến khẽ hỏi :
|
||||
MỖI NGƯỜI MỘT VIỆC ( Sưu tầm)
Trong một gia đình hạnh phúc nọ có anh chị em. Họ sống với nhau vui vẻ, đầm ấm. Nhưng rồi một hôm họ cãi nhau xem ai làm việc nhiều nhất. Và tất cả cùng kêu lên : Mồm không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và uống ! Mồm nghe vậy buồn lắm nó quyết định không ăn, uống gì nữa và bỏ đi nằm, im lặng. Hết một ngày cả nhà ai cũng mệt và buồn. Mắt nói : Không biết vì sao tôi mệt không muốn nhìn nữa, tai cũng nói : Tôi chẵng muốn nghe, chân uể oải kêu lên : Tôi cũng không chạy được nữa. Lúc ấy mọi người mới sực nhớ mồm không ăn, mệt lả, đang nằm ngủ, im lặng. Chúng chợt nhớ đến cuộc cãi vã hôm trước, tất cả cùng nhau đi gọi mồm dậy và mang thức ăn đến : Thôi cậu ăn đi, cậu uống đi. Bọn mình xin lỗi cậu. Bấy giờ mồm mới chịu ăn. Sauk hi mồm ăn uống, tất cả cảm thấy khỏe hẳn lên, tất cả viu vẻ, cười đùa. Từ đó trở đi chúng sống với nhau thân ái và hòa thuận và ai ai cũng vui vẻ làm việc. |
Nội dung | Chồi 1 | Chồi 2 | Chồi 3 |
THƠ |
CẢM ƠN
Tác giả: Nguyễn Thị Chung Sáng, Thỏ con đi học Không may rơi bút chì Học chữ cái, tập tô Thỏ con buồn muốn khóc. Ngồi bên cạn là Sóc Thấy bạnh buồn, rất thương Sóc đưa hộp chì sang “Thỏ ơi ! Dùng chung nhé!”. Lại đến giờ học vẽ Thỏ vẽ đẹp, cô khen Thỏ cảm động đứng lên: ” Mình cảm ơn bạn Sóc”.
|
GIỜ CHƠI CỦA BÉ
Tác giả: Phạm Thụy Quỳnh Anh Giờ học hết rồi Đã đến giờ chơi Nào bạn hãy tới Cùng tham gia nào Mình làm bác sỹ Đeo cái ống nghe Bạn làm y tá Khám các bệnh nhân Còn các bạn khác Làm bác thợ xây Xây nhà tập thể Cho các gia đình Cùng đi mua sắm Ở góc cửa hàng Ra vườn tưới hoa Trồng cây nhổ cỏ Làm cô giáo nhỏ Dạy các học sinh Đọc thơ hát múa Đóng kịch vẽ tranh Làm góc nghệ thuật Đến góc học tập Tô chữ đọc thơ Giờ chơi như mơ Bé làm người lớn Sao vui vui thế Thế giới trẻ thơ |
TÂM SỰ CỦA CÁI MŨI
Tác giả: Phạm Hổ Tôi là cái mũi xinh Giúp bạn biết bao điều Ngửi hương thơm của lúa Hương ngào ngạt của hoa Như vậy đã hết đâu Giúp bạn thở nữa đấy Chúng ta cùng giữ sạch Để chiếc mũi thêm xinh. |
LỜI CHÀO
Tác giả: Phạm Cúc Đi về con chào mẹ |
CHÚ BÒ TÌM BẠN
Tác giả: Phạm Hổ Mặt trời rúc bụi tre |
MÈO CON ĐI HỌC
Mèo ta buồn bực |
|
ĐỒNG DAO – CA DAO |
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
|
CON GÀ
Con gà cục tác cục te
|
BÀ CÒNG ĐI CHỢ
Bà Còng đi chợ trời mưa Cái tôm cái tép đi đưa bà còng Đưa bà qua quãng đường đông Đưa bà vào tận ngõ trong nhà bà Tiền bà trong túi rơi ra Tép tôm nhặt được trả bà mua rau |
BÀI HÁT |
Hát: THIÊN ĐÀNG BÚP BÊ. – Sáng tác: Văn Khoa
Em có Ba Là em có Má.Má yêu em như suối trên ngàn Em có Ông Bà em thương mến .Suốt bao năm sống với Ông Bà Em có anh chị em của bé .Bé yêu thương như chính thân mình |
||
Múa minh họa bài: ÔNG GIÀ NOEL ƠI. – Sáng tác: Ngọc Lễ
Ông già Noel ơi! Ông đang ở nơi nào? Con mơ ông đã bao đêm |
|||
TRUYỆN KỂ |
CÁO THỎ VÀ GÀ TRỐNG (sưu tầm)
Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng nọ, có một con Cáo và một con Thỏ. Cáo có một ngôi nhà bằng băng, còn Thỏ có một ngôi nhà bằng gỗ. Mùa xuân đến, nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà Thỏ sưởi nhờ rồi đuổi luôn Thỏ ra ngoài.Thỏ vừa đi vừa khóc. Một lát sau Thỏ gặp bầy Chó. Bầy Chó hỏi Thỏ: – Tại sao Thỏ khóc? – Làm sao mà tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo, Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà. – Thỏ ơi, đừng khóc nữa! Bầy Chó an ủi Thỏ.-Chúng tôi sẽ đuổi được Cáo đi. Bầy Chó cùng Thỏ đi về nhà Thỏ. Bầy Chó nói:- Gâu! Gâu! Gâu! Cáo cút mau! Cáo ngồi trên bệ lò sưởi nói vọng ra:- Ta mà nhảy ra thì chúng mày tan xác! Bầy Chó sợ quá chạy mất. Thỏ lại ngồi dưới bụi cây và khóc. Một con Gấu đi qua, Gấu hỏi:- Tại sao Thỏ khóc? – Làm sao mà tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo, Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà. – Thỏ ơi! Thỏ đừng khóc nữa! Ta sẽ đuổi được Cáo đi! – Không, Bác Gấu ơi, Bác không đuổi được đâu. Chó đuổi mãi không được thì bác đuổi làm sao được! – Đuổi được chứ! Gấu nói giọng cương quyết. Gấu và Thỏ về đến nhà Thỏ, Gấu gầm lên:- Cáo, cút ngay! Cáo ngồi trên bệ lò sưởi nói vọng ra:- Ta mà nhảy ra thì chúng mày tan xác! Gấu sợ quá chạy mất. Thỏ trở lại ngồi dưới bụi cây và khóc. Một con gà Trống mào đỏ đi qua, vai vác một cái hái. Gà Trống thấy Thỏ khóc bèn hỏi:- Tại sao Thỏ khóc? – Làm sao tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà. – Ta về nhà đi, tôi sẽ đuổi được Cáo thôi. – Không! Anh không đuổi được đâu. Chó đuổi mãi không được, Gấu đuổi mãi không xong thì anh đuổi làm sao được! – Thế mà tôi đuổi được đấy, nào đi! Gà Trống và Thỏ cùng về nhà Thỏ. Gà Trống cất tiếng hát: – Cúc cù cu cu. Ta vác hái trên vai. Đi tìm Cáo gian ác. Cáo ở đâu ra ngay! Cáo sợ quá bảo: – Tôi đang mặc quần áo ạ! Gà Trống lại hát: – Cúc cù cu cu. Ta vác hái trên vai. Đi tìm Cáo gian ác. Cáo ở đâu ra ngay! Cáo nói: – Cho tôi mặc áo bông đã! Lần này thì gà quát lên: – Cúc cù cu cu. Ta vác hái trên vai. Đi tìm Cáo gian ác. Cáo ở đâu ra ngay! Cáo từ trong nhà gỗ nhảy vọt ra, chạy biến vào trong rừng. Từ đó, Thỏ lại được sống trong ngôi nhà của mình. |
Nội dung | Lá 1 | Lá 2 |
THƠ |
QUÀ CỦA BỐ
Tác giả: Phạm Đình Ân Bố em là bộ đội Ở tận vùng đảo xa Chưa lần nào về phép Mà luôn luôn có quà. Bố gửi nghìn cái nhớ Gửi cả nghìn cái thương Bố gửi nghìn lời chúc Gửi cả nghìn cái hôn Bố cho quà nhiều thế Vì biết em rất ngoan Vì em luôn giúp bố Tay súng luôn vững vàng. |
HẠT GẠO LÀNG TA (trích đoạn)
Tác giả: Trần Đăng Khoa Hạt gạo làng ta Giọt mồ hôi sa |
CHÚ BỘ ĐỘI HÀNH QUÂN TRONG MƯA Tác giả: Vũ Thùy LinhMưa rơi, mưa rơi Lộp bộp, lộp bộp Áo dù có ướt Vội đi, vẫn đi. Đường ra mặt trận Còn dài, còn dài Cho dù mưa rơiChú vẫn đi tới. Chú đi trong đêm Long lanh sao đỏ Như ngọn đèn nhỏ Soi đường hành quân. Mưa rơi, mưa rơi Áo dù có ướt Vẫn đi, vẫn đi Chân dồn dập bước. |
CHÚ BỘ ĐỘI HÀNH QUÂN TRONG MƯA Tác giả: Vũ Thùy LinhMưa rơi, mưa rơi Lộp bộp, lộp bộp Áo dù có ướt Vội đi, vẫn đi. Đường ra mặt trận Còn dài, còn dài Cho dù mưa rơiChú vẫn đi tới. Chú đi trong đêm Long lanh sao đỏ Như ngọn đèn nhỏ Soi đường hành quân. Mưa rơi, mưa rơi Áo dù có ướt Vẫn đi, vẫn đi Chân dồn dập bước. |
|
BÀI HÁT |
ÔNG TIÊN VUI
Ông tiên vui ông có cái râu dài. Đêm ông về nằm yên trên đỉnh mây Ông tiên vui ông thường hay nói tới.Chốn thiên đường, chẳng có tháng ngày trôi Ông tiên vui ông có cái căn nhà.Bên lưng đồi thường khi ông nghé qua Hôm em lên ông chợt đi đâu vắng .Khiến em buồn em nhớ đến ngẩn ngơ Ông tiên vui nên tính ông hay đùa.Em xin quà thì ông hứa sẽ mua Ông tiên vui ông thường cho em bánh. Bánh thơm bằng sương mát với ngàn hoa. |
|
CẢ TUẦN ĐỀU NGOAN
Thứ hai là ngày đầu tuần… bé hứa cố gắng chăm ngoan |
||
TRUYỆN KỂ |
SỰ TÍCH NGÀY VÀ ĐÊM (sưu tầm)
Ngày xửa ngày xưa, Mặt Trăng, Mặt Trời và Gà Trống cùng sống với nhau trên trời. Mặt Trăng mặc cái áo màu trắng, Gà Trống đội một chiếc mũ màu đỏ. Mặt Trăng thích cái mũ đỏ của Gà Trống lắm. Một hôm, Mặt Trăng nói với Gà Trống: – Chúng mình đổi áo và mũ cho nhau nhé! Gà Trống đáp: – Tớ không thích cái áo màu trắng của cậu. Tớ không đổi mũ lấy áo đâu! Mặt Trăng cứ gạ đổi mãi nhưng Gà Trống nhất định không chịu. Mặt Trăng liền giật mũ của Gà Trống và vứt xuống đất. Gà Trống vội bay xuống đất để nhặt mũ. Nhưng Mặt Đất tối đen nên Gà Trống không tìm thấy mũ. Gà Trống sực nhớ tới Mặt Trời, Gà Trống liền ngửa cổ lên trời và cất tiếng gọi: – Mặt Trời ơi! Mặt Trời ơi! Mặt Trời vội vén màn mây nhìn xuống dưới đất. Những tia nắng rực rỡ tỏa sáng khắp nơi. Nhờ có ánh nắng Mặt Trời chiếu xuống, Gà Trống nhìn thấy cái mũ đỏ của mình mắc trên một cành cây. Gà Trống sung sướng bay lên cây để lấy chiếc mũ và đội lên đầu. Gà Trống định bay về trời nhưng vì quá mệt nên không đủ sức cất cánh bay lên nữa. Gà Trống cất tiếng gọi: – Mặt Trời ơi! Kéo tớ lên với! Nhưng Mặt Trời không thể kéo Gà Trống lên được. Mặt Trời đành an ủi Gà Trống: – Gà Trống ơi! Bạn hãy ở lại dưới mặt đất vậy. Buổi sáng sớm bạn hãy gọi “Ò ó o…! Mặt trời ơi!”, tôi sẽ thức dậy và trò chuyện với bạn nhé! Từ đó trở đi, Gà Trống luôn dậy sớm và cất tiếng gáy “ò ó o” để đánh thức Mặt Trời dậy. Ở tít trên cao, Mặt Trời với gương mặt hồng hào tròn trịa, mỉm cười nhìn Gà Trống. Muôn loài hoa đua nở, khoe sắc màu rực rỡ. Cây lá cũng mở bừng mắt reo vui chào đón ánh Mặt Trời. Người ta gọi lúc đó là ngày. Còn Mặt Trăng thì cảm thấy rất hối hận và xấu hổ vì đã đối xử không tốt với bạn Gà Trống. Vì thế, Mặt Trăng cứ đợi đến khi Mặt Trời lặn xuống phía bên kia rặng núi, Gà Trống lên chuồng đi ngủ mới dám xuất hiện. Người ta gọi lúc Mặt Trăng tỏa những tia sáng dịu dàng, yếu ớt là đêm. |
Category: Chương trình học của bé, Cùng bé vui học, Lớp Bambi, Lớp chồi, Lớp lá, Lớp mầm, Thông tin
Category: Chương trình học của bé, Cùng bé vui học, Lớp chồi, Lớp lá, Lớp mầm, Thông tin
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
MẦM 4
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
DÁN HOA TẶNG MẸ
Em dán được cái hoa
Cô cho mang về nhà
Nói rằng con tặng mẹ
Quà ngày 8/3
Xoa đầu con mẹ bảo
Con dán đẹp thế à
Mẹ cảm ơn cô giáo
Dạy con tặng hoa mẹ.
Đồng dao – ca dao:
CON KIẾN
Con kiến mà leo cành đa
Leo phải cành cụt leo ra leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cành cụt leo vào leo ra
Bài hát
ÔNG MẶT TRỜI
Ông mặt trời óng ánh, toả nắng hai mẹ con
Bóng con và bóng mẹ, dắt nhau đi trên đường
Ông nhíu mắt nhìn em, em nhíu mắt nhìn ông
Ông ở trên trời nhé, cháu ở dưới này thôi
Hai ông cháu mỉm cười, mẹ cười đi bên cạnh.
Nghe kể chuyện
QUÀ TẶNG MẸ
Ngày mai là sinh nhật mẹ đấy! Bố thì thầm với bé Nhi. Vui quá, vậy thì Nhi phải có quà tặng mẹ mới được. Tìm quà gì bây giờ? Nhi đăm chiêu suy nghĩ như người lớn. Nhi có một gói kẹo bố cho, nhưng mẹ chẳng thích ăn kẹo. Hay là búp bê? Không được, mẹ lớn rồi, đâu có chơi búp bê. Chợt bé Nhi nhớ ra: “Đúng rồi, mẹ thích hoa! Sinh nhật mẹ năm ngoái, bố cũng tặng hoa cho mẹ”.
Nhìn ra vườn, Nhi thấy mấy cây hồng, cây cúc ông trồng đang nở hoa, khoe sắc rực rỡ dưới ánh mặt trời. Nhưng Nhi muốn dành nhiều điều cho mẹ. Nhi muốn món quà tặng mẹ thật ý nghĩa.
Nhi chạy đi tìm ông để hỏi xin hạt giống hoa. Ông ngạc nhiên lắm, không hiểu Nhi định làm gì.
Suỵt! Ông cứ cho cháu rồi ngày mai, cả nhà sẽ biết mà!
Nhìn thấy vẻ mặt quan trọng của Nhi, ông cũng đành chiều cháu gái. Cầm mấy hạt giống bé xíu trong tay, Nhi nói nhỏ:- Ông nhớ giữ bí mật cho cháu đấy nhé!
Nhi gieo hạt vào cái cốc nhựa cũ đựng đầy đất và tưới nước như ông vẫn làm, cô bé tưởng tượng ra những hạt giống sáng mai sẽ nảy mầm và cây sẽ nở những bông hoa đẹp.
Sáng hôm sau, không đợi mẹ goi, Nhi dậy thật sớm. Chưa xuống khỏi giường, cô bé đã reo lên:
- Con chúc mừng sinh nhật mẹ! Con có quà tặng mẹ đây!
Vừa nói Nhi vừa chạy đi lấy chiếc cốc đã gieo hạt. Nhưng Nhi sững lại, ỉu xìu gần phát khóc. Mấy hạt giống vẫn nằm im dưới lớp đất nâu. Chẳng có bông cúc, bông hồng nào nở cả. Nhi không có những bông hoa tự tay trồng để tặng mẹ rồi.
Biết chuyện mẹ cảm động ôm Nhi vào lòng. Mẹ giảng cho Nhi hiểu từ cái hạt gieo xuống đất nảy mầm, đâm trồi, kết lá, trổ hoa phải có thời gian và công sức chăm sóc. Như bé Nhi ngày trước mẹ sinh ra bé xíu, đến nay lớn khôn, biết yêu thương mẹ, nghĩ đến mẹ đấy. Mẹ thơm lên má Nhi:
Con biết không ? Con chính là bông hoa đẹp nhất, là món quà ý nghĩa nhất tặng mẹ hôm nay đấy!
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
MẦM 3
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
DÁN HOA TẶNG MẸ
Em dán được cái hoa
Cô cho mang về nhà
Nói rằng: “Con biếu mẹ
Quà ngày tết tháng ba”
Xoa đầu em mẹ bảo:
“Con dán đẹp thế à ?
Mẹ cảm ơn cô giáo
Dạy con tặng mẹ hoa”.
CÂY DÂY LEO
Cây dây leo
Bé tí teo
Ở trong nhà
Lại bò ra
Ngoài cửa sổ
Và nghểnh cổ
Lên trời cao
Hỏi vì sao?
Cây trả lời:
– Ra ngoài trời
Cho dễ thở
Ngắm nắng gió
Gội mưa rào
Cây mới cao
Hoa mới đẹp
Đồng dao
TRỒNG ĐẬU
Trồng đậu trồng cà
Trồng hoa, trồng khế
Khế ngọt, khế chua
Cột đình, cột chùa
Hai ta ôm cột
Cây cam, cây quýt
Cây mít, cây hồng
Cành đa, lá nhãn
Ai có chân, ai có tay thì rụt.
Bài hát
BÔNG HOA MỪNG CÔ
Mồng tám tháng ba, em ra thăm vườn
Chọn một bông hoa, xinh tươi tặng cô giáo.
Nào bông nào đẹp, nào bông nào thơm
Muốn đến thăm cô, tung cánh hoa ra nào.
LÝ CÂY XANH
Cái cây xanh xanh
Thì lá cũng xanh
Chim đậu trên cành
Chim hót líu lo
Líu lo là líu lo
Líu lo là líu lo
TAY THƠM TAY NGOAN
Một tay xoè ra, thành một bông hoa
Hai tay xoè ra, thành hai bông hoa
Mẹ khen đẹp quá hai bàn tay thơm
Mẹ khen đẹp quá hai bàn tay ngoan.
Nghe kể chuyện
MỖI NGƯỜI MỖI VIỆC
Trong một gia đình hạnh phúc nọ có anh chị em. Họ sống với nhau vui vẻ, đầm ấm. Nhưng rồi một hôm họ cãi nhau xem ai làm việc nhiều nhất.
Mắt nói: Tôi suốt ngày phải nhìn.
Tai nói: Tôi suốt ngày phải nghe
Mũi nói: Tôi suốt ngày phải ngửi
Tay nói: Tôi vẽ, tôi giặt, tôi quét nhà…
Chân nói: Tôi đi, tôi chạy, tôi nhảy…
Và tất cả cùng kêu lên:
– Mồm không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và uống!
Mồm nghe vậy buồn lắm nó quyết định không ăn, uống gì nữa và bỏ đi nằm, im lặng.
Hết một ngày cả nhà ai cũng mệt và buồn.
Mắt nói: Không biết vì sao tôi mệt không muốn nhìn nữa.
Tai cũng nói: Tôi chẵng muốn nghe.
Chân uể oải kêu lên: Tôi cũng không chạy được nữa.
Lúc ấy mọi người mới sực nhớ mồm không ăn, mệt lả, đang nằm ngủ, im lặng. Chúng chợt nhớ đến cuộc cãi vã hôm trước, tất cả cùng nhau đi gọi mồm dậy và mang thức ăn đến:
-Thôi cậu ăn đi, cậu uống đi. Bọn mình xin lỗi cậu.
Bấy giờ mồm mới chịu ăn. Sau khi mồm ăn uống, tất cả cảm thấy khỏe hẳn lên, tất cả vui vẻ, cười đùa.
Từ đó trở đi chúng sống với nhau thân ái, hòa thuận và ai ai cũng vui vẻ làm việc
NỘI DUNG THƠ – TRUYỆN – BÀI HÁT
THÁNG 3/2018
MẦM 2
Thơ - Đồng Dao - Ca Dao
Bài thơ:
MẸ VÀ CÔ
Buổi sáng bé chào mẹ
Chạy tới ôm cổ cô
Buổi chiều bé chào cô
Rồi xà vào lòng mẹ
Mặt trời mọc rồi lặn
Trên đôi chân lon ton
Hai chân trời của con
Là mẹ và cô giáo
LÀM ANH
Làm anh khó đấy
Phải đâu chuyện đùa
Với em bé gái
Phải người lớn cơ
Khi em bé khóc
Anh phải dỗ dành
Nếu em bé ngã
Anh nâng dịu dàng
Mẹ cho quà bánh
Chia em phần hơn
Có đồ chơi đẹp
Cũng nhường em luôn
Làm anh thật khó
Nhưng mà thật vui
Ai yêu em bé
Thì làm được thôi
Bài hát
Nghe nhạc bài: GIA ĐÌNH NHỎ HẠNH PHÚC TO
Một nụ cười bé, cha vui cả ngày
Một vài tiếng khóc, mẹ lo hằng đêm
Thầm cầu mong cho, con sẽ an lành
Chín tháng sinh thành, một đời yêu thương.
Một vòng tay lớn, ôm con vào lòng
Một bàn chân to, cho con tập đi
Dù ngày mai khi, con lớn lên người
Nhưng với cha mẹ, vẫn mãi bé thơ.
À ơi à ơi, con ngủ cho ngoan
Giấc mơ sẽ mang, đầy lời mẹ ru
À ơi à ơi, mãi mãi chúng ta
Một gia đình nhỏ, một hạnh phúc to
CÔ VÀ MẸ
Lúc ỏ nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền
Cô và mẹ là hai cô giáo
Mẹ và cô tới hai mẹ hiền
CHIẾC KHĂN TAY
Chiếc khăn tay mẹ may cho em
Trên cành hoa mẹ thêu con chim
Em sướng vui có chiếc khăn xinh đẹp
Lau bàn tay em giữ sạch hàng ngày.
Nghe kể chuyện
GÀ TRỐNG VÀ VỊT BẦU
Gà trống và Vịt bầu là đôi bạn rất thân. Gà Trống tính tình kiêu căng, còn Vịt Bầu thì hiền lành, ngoan ngoãn và tốt bụng.
Một hôm, hai bạn xin phép bố mẹ rủ nhau đi chơi. Bố mẹ của hai bạn dặn rằng: “Các con đi chơi hoặc đi đâu, muốn làm một việc gì đó thì phải suy nghĩ thật kỹ rồi mới làm nhé!”.
Hai bạn vừa chuyện trò ríu rít. Đến một khúc sông rộng, Vịt Bầu bảo Gà Trống:
– Gà Trống ơi, phía bên kia sông cảnh đẹp lắm!
Gà Trống nhìn thoáng qua rồi nói với Vịt Bầu:
– Ừ nhỉ, chúng mình sang bên kia sông chơi đi!
Vịt Bầu nghe Gà Trống nói, chợt nhớ lời mẹ dặn liền suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
– Không được đâu Gà Trống ơi! Khúc sông rộng thế này, mình thì bơi được, còn bạn thì biết làm sao? Bạn không nhớ lời bố mẹ dặn à?
Vịt Bầu vừa nói dứt lời thì Gà Trống liền đáp ngay:
– Ôi dào! Cậu biết bơi thì bơi, còn mình biết bay thì bay chứ sao! Bởi vì mình có cánh mà.
Vịt Bầu chưa kịp ngăn chặn bạn thì Gà Trống đã vỗ cánh bay vèo. Nhưng đến giữa sông, Gà Trống nhìn xuống dòng nước đang chảy, chóng mặt và mỏi cánh quá không thể bay được nữa. Gà Trống bị rơi tõm xống sông. Gà Trống kêu thất thanh:
– Cứu mình với Vịt Bầu ơi! Cứu mình với!…
Vịt Bầu vội bay ra giữa sông để cứu Gà Trống. Nhưng Gà Trống vừa to, vừa uống một bụng nước đầy nên Vịt Bầu chẳng làm sao đưa Gà Trống lên bờ được. Cũng may lúc đó có bác Ngỗng Nâu bơi tới và đưa Gà Trống lên bờ.
Được Vịt Bầu và bác Ngỗng Nâu cứu sống, Gà Trống ân hận lắm. Từ đó, Gà Trống bỏ được tính kiêu căng và luôn nhớ lời mẹ dặn.